Chương 747: Thế Tử Hắn Hiểu Rồi!
Chương 747: Thế Tử Hắn Hiểu Rồi!
"Haizz, khi nào thì mới có thể đến Nam Cương đây? A La à, ta rất nhớ nàng, ngày tháng không có nàng thật sự quá khó khăn rồi!" Yến Tu Trúc nhìn trời thở dài.
"Nhanh thôi, có ℓẽ còn tầm nửa tháng nữa ℓà đến!"
Yến Vương phi đi từ trong xe ngựa ra, bước tới, đúng ℓúc nghe được con trai mình đang ℓẩm nhẩm một mình.
"Còn nửa tháng?"
Yến Tu Trúc kinh ngạc!
À, không, hắn hiểu rồi!
Hiểu được thông suốt ℓà có thể thành phật thành tiên ngay ℓập tức!
Phó Tam Nguyệt nhận lấy dê núi nhỏ, cất vào xe xong, xe ngựa lại tiếp tục khởi động.
"Phụ thân, tính ra chưa?" Trong chiếc xe đang chạy truyền ra tiếng trẻ con của một bé trai.
"Ra rồi, tính xong rồi, gồm có mười hai con thỏ con và hai mươi ba con gà con." Là tiếng nói của một nam tử, trong giọng nói dường như có cảm giác hắn đã trút được một gánh nặng.
"Ây da, phụ thân thật quá tuyệt vời, đúng, đúng, mẫu thân đã nói cho con biết đáp án trước rồi, mẫu thân còn dạy cho con biết cách tính nữa, phụ thân, con nói cho ngài biết nha, không thể tính như thế này, phải..." tính như vậy… như vậy, như vậy… như vậy.
Yến Vương phi nhìn thấy dáng vẻ của con trai sắp sụp đổ vô cùng buồn cười, với tay lấy giấy bản trong tay của Yến Tu Trúc, chùi đít cho An An.
Yến Tu Trúc trở lại xe ngựa, cùng đại nhi tử nghiên cứu đề toán học, Nhị Hắc và Bạch Lãng thì ở trên núi cùng nhau săn dã thú, tìm quả hạch và mật ong.
Hết cách rồi, nếu không tìm thì bọn chúng phải chịu đói bụng, người nam nhân vô lương tâm dưới chân núi kia sẽ không thèm lo cho hai chúng nó đâu, nữ chủ nhân không có ở đây, hai chúng nó cũng không tìm được người để cáo trạng.
Sau nửa canh giờ, hai con thú cưng xuống núi, hai con thú cưng chẳng những giúp cho chính mình ăn no mà còn tha một con dê núi nhỏ xuống theo, nhưng không phải cho cái tên nam nhân vô lương tâm kia đâu, hai chúng nó tha thịt xuống cho hai bé cưng mà thôi.Bởi vì đã quen với việc chăm sóc hai đứa nhỏ, nên việc nuôi hai con thú cưng đối với nàng mà nói là việc nhẹ nhàng, nàng biết làm cách nào để đối phó với hai đứa nhỏ và hai con thú cưng, hơn nữa nàng còn có hai công cụ lợi hại là không gian và linh tuyền, cho nên không có gì là khó khăn cả.
Lúc này, nàng đang đứng ở trên võ đài cao cao trong quân doanh, trên người mặc trang phục gọn gàng màu đen, tóc buộc cao kiểu đuôi ngựa tung bay ở sau đầu làm cho người ta có cảm giác nàng vừa đẹp lại vừa ngầu.
Mạnh Thanh La nhận lời mời của Yến Vương gia và Trần tướng quân trở thành một vị giáo tập đặc biệt của cả đại quân, tiến hành chỉ đạo các tướng sĩ học tập một loại "công phu" không bình thường - quyền anh quân sự.
Đây là chuyện mà Yến Vương gia và Trần tướng quân rất hy vọng, nhưng trong quân doanh cũng có rất nhiều tướng sĩ không hiểu biết về Mạnh Thanh La, nên cũng sẽ có những người ngoài mặt không nói gì cả, trong lòng lại không phục, hơn nữa Mạnh Thanh La chỉ là một người nữ tử, lại càng có người xem thường ở trong lòng.Trong xe hoàn toàn im lặng!
"Phụ thân, tóc của con bị lỏng, dây buộc tóc bị rơi xuống, đây này, phụ thân giúp con chải đầu đi!" Tiếng nói của bé trai phá tan sự im lặng ngắn ngủi này.
"..."
Mạnh Thanh La đang ở Nam Cương xa xôi cũng không biết tướng công tương lai nhà mình hiện tại đang ở trong nước sôi lửa bỏng."Phụ thân, ngài nghĩ ra đáp án chưa? Nếu chưa thì phải nghĩ nhanh nhanh lên, người thích động não mới là đệ tử giỏi!" Người yêu học tập như Bình Bình còn chưa biết phụ thân đang sứt đầu mẻ trán, tốt bụng lên tiếng nhắc nhở hắn.
"Phụ thân, con đi ị xong rồi, ngài chùi đít đi!" An An cũng kêu lên.
"Ta chùi đít cho đệ đệ của con trước, đề của con chút nữa ta sẽ trả lời." Yến Tu Trúc trả lời Bình Bình.
"Con đi lo cho Bình Bình đi, bên An An này để ta lo."