Chương 780 - Chương 780: Thư Nhà Đến
Chương 780: Thư Nhà Đến
Chương 780: Thư Nhà Đến
Nàng và các hài tử đã đến Nam Cương, tạm thời không thể quay về, nàng cũng không thể cho đế sư Ngũ đại nho đến nhà ở Quan Châu công cốc được, nên nàng phái hai cao thủ hộ vệ trong bá tước phủ đến hộ tống đế sư đến thẳng Nam Cương.
Xét về thời gian, mấy ngày nữa Kim Vũ cũng sẽ bay từ kinh thành về tới rồi.
Sau khi Mạnh Thanh La cho Thanh Vũ ăn uống ở hậu viện xong, nàng cầm thư trở ℓại tiền viện, đến phòng của Tam Lang, Bát Lang cũng đang ở đây.
"Đây ℓà thư của cha đệ!" Mạnh Thanh La đưa cho hắn ta ℓá thư Mạnh đại bá viết.
Sau đó ba tỷ đệ cùng nhau đọc thư của gia đình trong phòng.
Trong thư chỉ hỏi thăm tình hình hiện tại của ba tỷ đệ, nói rằng trong nhà đã nhận được tin Mạnh Thanh La đã đến Nam Cương an toàn rồi, biết được tình hình ở chỗ Tam Lang rất tốt cũng khiến người nhẹ nhõm bớt ℓo ℓắng hơn.
Nghe nói Quan Châu càng ngày càng ℓạnh, tuyết rơi dày đặc phủ kín cả núi non, cả nhà cuộn tròn như mèo ở nhà nghỉ đông rồi, mấy xưởng sản xuất cũng nghỉ, bên ngoài nước đóng băng cả rồi, trời quá ℓạnh không thể ℓàm việc được.
"Tam Lang, hai ngày nữa đệ có thể viết một lá thư khác báo cho người nhà biết đệ bình an vô sự, đợi Thanh Vũ nghỉ ngơi mấy ngày, trước Tết lại có thể bay đến Quan Châu một chuyến nữa."
"Được rồi, tỷ tỷ!"
Ăn trưa xong, hai bé con đi ngủ, Yến Tú Trúc rảnh rỗi nên ngồi trông hai bé cưng, Mạnh Thanh La dẫn theo Nhị Hắc và Bạch Lãng đến quân doanh.
Trưa hôm nay, Mạnh nhị bá vẫn còn bận chút việc trong quân, chưa về nhà ăn tối, Mạnh Thanh La đến chỗ ông ấy làm việc để đưa lá thư Ngũ Lang viết cho ông ấy: “Nhị bá, hai ngày nay bá có thời gian thì viết thư hồi âm rồi niêm phong lại, mấy ngày nữa con sẽ cho Thanh Vũ mang thư trở về Quan Châu một chuyến nữa.”"A La, người đến rồi, trong quân đội thiếu niên mười mấy tuổi biết chữ không nhiều, ta chỉ tìm được khoảng ba mươi người thôi." Trần tướng quân vừa nhìn thấy Mạnh Thanh La lập tức nói.
Mạnh Thanh La nói sẽ đào tạo phiên dịch cho quân đội, Yến Vương gia đã đồng ý và giao việc này cho Trần tướng quân đi làm.
Trần tướng quân hỏi cần những điều kiện gì, Mạnh Thanh La nói chỉ cần hai điều kiện: Thứ nhất, người đó phải dưới hai mươi tuổi, vì người trẻ có khả năng tiếp thu ngôn ngữ mạnh và học nhanh; thứ hai, vì người đó sẽ làm người phiên dịch nên tất nhiên người đó nhất định phải biết chữ, ngay cả chữ viết của Đại Yến cũng không đọc được thì còn học ngoại ngữ gì nữa.
"Đủ rồi, ba mươi là đủ rồi!"Còn nói, từ khi Mạnh Thanh la và hai bé con rời đi, hai con sủng vật cũng không có ở nhà, trong nhà buồn hẳn đi.
Đại Nha ngày nào cũng đứng trước cửa mong Bình Bình và An An về nhà sớm, gia gia và nãi nãi, cha và nương rất nhớ Mạnh Thanh La, rất nhớ hai bé cưng rồi.
Cuối cùng, ở cuối thư, hỏi Mạnh Thanh La năm nay nàng có thể về nhà đón năm mới được không?
Đợt lễ đón năm mới năm trước, Mạnh Thanh La dẫn hai bé con đến kinh thành đón Tết, nếu năm hay cũng không về nhà đón năm mới thì tới hai năm liền không đón Tết cùng gia đình rồi.Nói đến việc về nhà đón Tết, cha Ngũ Cân viết có chút buồn bã, nói rằng gia gia và nãi nãi ở nhà, còn có cả thân tổ mẫu của A La, ba lão nhân tuổi cũng đã cao, mỗi năm lại một già hơn, không biết còn có thể ở bên cạnh A La và hai bé cưng thêm bao nhiêu năm nữa!
Mạnh Thanh La và Tam Lang đọc xong trong lòng cũng cảm thấy xót xa, nàng cũng không ngờ rằng Tam Lang lại xảy ra chuyện đột ngột như vậy.
Thực ra, khi nàng đi, nàng biết rằng năm nay mình sẽ không thể về nhà đón năm mới cùng gia đình!
Quan Châu cách Nam Cương quá xa, qua lại giữa hai nơi mất hai tháng cưỡi ngựa là nhanh lắm rồi, nhưng nàng cũng không thể làm gì được."Được, ta biết rồi!" Mạnh nhị bá gật đầu.
Sau khi rời khỏi chỗ nhị bá, Mạnh Thanh La lại đi tìm Trần tướng quân.
Nhưng mà trên đường đi, tỷ lệ nàng quay đầu quả thực là một trăm phần trăm, bởi vì tất cả mọi người đều biết tới nữ giáo tập mới không những bản thân nàng trâu bò, mà bên cạnh nàng còn có thể hai thứ trâu bò hơn – một con hổ và một con gấu.
Hơn nữa, hổ và gấu đều có thể hiểu được lời nói của con người, đồng thời còn có thể giúp nữ giáo tập huấn luyện binh lính, khiến tất cả đám người lớn to đầu cư xử ngoan như những đứa trẻ nhỏ.Mạnh Thanh La gật đầu, nàng vẫn phải xem tốc độ học tập và khả năng hiểu của ba mươi người trong việc học ngôn ngữ đến đâu đã, cũng không nhất thiết cần toàn bộ, giữ lại một vài người là được rồi.