Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 823 - Chương 823: Thần Tạ Ơn Hoàng Thượng Ưu Ái

Chương 823: Thần Tạ Ơn Hoàng Thượng Ưu Ái
Chương 823: Thần Tạ Ơn Hoàng Thượng Ưu Ái
canvasb2c8230.png"Vâng, sư huynh." Lúc này Liễu Bất Phàm mới đứng ℓên, quân thần tiếp tục bàn việc thống trị Đông Đảo.

Mạnh Thanh La ngồi trên xe ngựa từ Nam Cương quay về Quan Châu đang kể truyện cho Bình Bình và An An nghe. Mà nàng tuyệt đối không ngờ tân hoàng ℓại gian xảo như vậy.

Còn chưa đánh được Đông Đảo đã nghĩ đến việc chọn người thống trị rồi, mà người được chọn ℓại còn ℓà biểu ca Liễu Bất Phàm của nàng nữa chứ.

Để Liễu Bất Phàm đi thì tân hoàng yên tâm rồi, mà đối với Liễu Bất Phàm thì đây cũng ℓà một cơ hội. Chỉ cần thống trị tốt ℓà có thể thăng quan ℓiên tục vài cấp, thậm chí tốc độ thăng quan có thể sánh ngang với tên ℓửa.

Sau khi ℓặn ℓội đường xa, xuyên qua núi non sông nước, đoàn người Mạnh Thanh La thuận ℓợi về tới Quan Châu.

Khi đi tuyết ℓớn tán ℓoạn, gió ℓạnh ℓạnh thấu xương, ℓúc về trăm hoa nở rộ, muôn hồng nghìn tía.

Mạnh Thanh La và Yến Tu Trúc nhóm còn chưa tới Phúc Lai thôn đã thấy một chiếc xe ngựa chạy như bay từ đối diện mà tới, nhìn có vẻ nôn nóng sốt ruột.

Mạnh Thanh La cưỡi Liệt Diễm chạy như bay trong thôn, nhanh chóng tới cửa nhà mình.

"Hửm? Người ngồi trên lưng ngựa chính là A La đi? Đứa nhỏ này cưỡi nhanh như vậy làm gì? Hai nhóc Bình Bình và An An đâu rồi?" Mạnh lý chính đang ngồi phơi nắng trước cửa nhà lẩm bẩm.

Bình thường, khi Bình Bình và An An ở nhà thì luôn mang theo Nhị Hắc và Bạch Lãng chạy khắp thôn, thường xuyên đến tìm Trụ Tử chơi.

Mấy ngày Bình Bình và An An không ở nhà, ai cũng có phần nhớ bọn họ, đặc biệt Trụ Tử. Ngày nào Trụ Tử cũng la hét ầm ĩ với gia gia và cha nương mình, muốn tìm Bình Bình và An An.
Ngay cả Yến Tu Trúc nhóm hạo hạo đãng đãng xa giá cũng một quá phận khiến cho sự chú ý của hắn, xe ngựa của đối phương chạy như bay sát qua sườn xe của bọn họ.

Mạnh Thanh La thấy bóng người quen thuộc trên chiếc xe ngựa chạy vội mà qua thì lập tức gọi to: "Tam bá, tam bá đi đâu mà vội thế?"

Mạnh tam bá điều khiển xe ngựa chạy vội thêm một quãng nữa mới phản ứng lại, vội quay ngược đầu xe về cạnh xe ngựa của Mạnh Thanh La, vui vẻ nói: "A La, cháu về đúng lúc thật. Tam bá đang định lên y quán ở trấn trên mời đại phu. Nương cháu sắp sinh, nhị bá nương cháu cũng có dấu hiệu sinh rồi… Cháu mau trở về đi!"

"Cháu biết rồi, tam bá!" Vừa nghe nói cả nương và nhị bá nương đều sắp sinh, Mạnh Thanh La nói một tiếng với Yến Tu Trúc rồi xách hòm thuốc nhảy xuống xe ngựa, vươn tay kéo Liệt Diễm tới, sải chân nhảy thẳng lên lưng ngựa.
"Liệt Diễm, chạy nhanh lên!" Mạnh Thanh La vỗ vỗ cổ Liệt Diễm.

Liệt Diễm vung lên bốn vó, lao như bay về phía Phúc Lai thôn.

Trong nhà, Mạnh đại bá và đại bá nương đi kinh thành chưa về, lão gia tử và Đại Lang bận việc ở tửu phường, mấy Lang còn lại và cha Ngũ Cân đều đi học đường, tam bá nương ở trấn trên chủ trì xưởng chế biến mì ăn liền, may mà hôm nay tam bá ở nhà.

A nương Liễu thị đau bụng trước, tam bá chạy đến xưởng mì ăn liền trong thôn gọi nãi nãi đang bận rộn về nhà. Nãi nãi biết y thuật, có kinh nghiệm đỡ đẻ, trong nhiều hài tử như vậy đều do bà cụ đích thân đỡ đẻ.
Thường Hiếu tẩu tử đang đuổi vịt ra ngoài nghe Mạnh lý chính lẩm bẩm như thế thì trả lời: "A La về rồi ạ? Thế thì đúng là cảm ơn trời đất! Nhị thẩm tử và tứ thím đều sắp sinh, một mình tam nãi gánh không xuể, vừa đi gọi tứ nãi tới giúp một tay!"





Nhưng không ai ngờ được, sau khi Liễu thị có dấu hiệu chưa bao lâu thì nhị bá nương Hứa thị cũng bắt đầu đau bụng, chuẩn bị sinh.

Hai nữ nhân mang thai cùng nhau sinh, một mình nãi nãi không bận hết được. Tam bá lập tức đi tới nhà tứ nãi nãi Hồ thị gọi bà cụ đến giúp một tay.

Để ngừa vạn nhất, tam bá cũng đánh xe ngựa định lên trấn trên mời một đại phu y thuật cao minh tới, không ngờ chạm mặt đám người Mạnh Thanh La ở nửa đường.

Tới sớm không bằng tới khéo. Mạnh Thanh La vẫn luôn lo lắng cho nương và nhị bá nương, không ngờ vừa lúc đuổi kịp thời gian hai người sinh.




Bình Luận (0)
Comment