Chương 829: Mặt Nhăn Như Khỉ
Chương 829: Mặt Nhăn Như Khỉ
Tiểu Thập Nhất béo múp, trắng trẻo, không hề khó coi như mấy đứa bé vừa mới ra đời nhà người khác.
Hơn nữa, bé còn rất giống hắn ta nữa!
Đôi mắt, cái mũi, cái trán, cái cằm… điểm nào, điểm nào cũng giống hắn ta!
“Ui…”
“Tứ ca, Thập Nhị trông đáng yêu thật đó!” Thấy nương và đệ đệ đều ngủ rồi, Ngũ Lang nhẹ giọng thì thầm với Tứ Lang.
“Ừm, sau này đệ ấy lớn lên chắc chắn sẽ còn tuấn tú hơn cả hai chúng ta!” Tứ Lang – người chưa bao giờ chịu thừa nhận người khác tuấn tú hơn mình, bao gồm cả đệ đệ song sinh, cũng gật đầu không chút do dự.
Trong nhà ca ca cùng đệ đệ đều đi xem nhà mình đệ đệ, không có nhà mình đệ đệ xem Lục Lang cùng Thất Lang mất mát.Cha bị tiếng khóc dọa sợ, vừa mới thu ngón tay lại, theo phản xạ đứng lên lùi về sau mấy bước, hai mắt trợn tròn nhìn tiểu nhi tử, giống như đang nhìn chằm chằm vào một con “quái vật nhỏ”.
Liễu thị đang ngủ say bị tiếng khóc của nhi tử đánh thức, vừa mở mắt đã nhìn thấy tướng công nhà mình đang đần ra nhìn chằm chằm hai người bọn họ, dở khóc dở cười liếc mắt nhìn tướng công một cái.
Nếu không phải biết bệnh của hắn ta đã khỏi, nàng còn tưởng rằng hắn ta lại bị ngốc nữa ấy chứ!Liễu thị nhìn thấy cha Ngũ Cân như vậy, cũng nhếch miệng cười ngọt ngào.
Cửu Lang và Thập Lang nghe thấy tiếng khóc của đệ đệ thì biết là đệ đệ nhà mình đã dậy, cũng chạy vội vào phòng.
“Nương, cha, bọn con cũng muốn bế đệ đệ!”Liễu thị ngồi dậy, bế Thập Nhất lên dỗ bé nín khóc, sau đó mới khẽ cười với hắn ta, nói: “Sao còn ngơ ra ở đó? Tới đây bế nhi tử một cái đi!”
“À!” Cha Ngũ Cân vui vẻ như con chó con, ngoan ngoãn chạy tới mép giường: “A Dung, bế như thế nào vậy?”
“Chàng lại đây, một tay nâng mông, một tay nâng đầu, trẻ con mới sinh, cổ rất mềm… Đúng rồi, cứ bế như vậy …” Liễu thị kiên nhẫn dạy hắn ta.“Cha bế, không cho hai đứa bế đâu!” Cha trừng mắt nhìn nhị nhi tử và tam nhi tử, hắn ta mới bế Tiểu Thập Nhất lên thôi, còn chưa được ôm đủ, đoạt cái gì mà đoạt chứ?!
Bên kia, Tứ Lang và Ngũ Lang cũng vào phòng của nương để xem đệ đệ Tiểu Thập Nhị.
Tuy rằng ngoài miệng bảo rằng không thích bé trai, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của Tiểu Thập Nhị, trái tim của Tứ Lang và Ngũ Lang lập tức tan chảy, tức khắc biến thành “đệ khống”.Trước kia, lúc sinh ra ba hài tử, tuy rằng thân xác hắn ta là người trưởng thành nhưng trí lực vẫn là một đứa trẻ, hắn ta hoàn toàn không được nếm trải niềm vui lần đầu được làm cha, cũng chưa từng được bế hài tử lúc mới lọt lòng như vậy.
Hài tử quá nhỏ, sợ bị hắn ta đánh rơi, hắn ta muốn bế cũng không dám để cho hắn ta bế.
Cha Ngũ Cân được bế Tiểu Thập Nhất như mong muốn, nhẹ nhàng ôm bé, hai mắt nhìn chằm chằm Tiểu Thập Nhất không dám chớp, khóe miệng ngậm cười, toàn thân tỏa ra ánh sáng của một người cha hiền từ.
“Lục ca, huynh nói xem, chúng ta có nên nói với nương, bảo nương cũng sinh thêm cho chúng ta muội muội hoặc ℓà đệ đệ không?” Thất Lang cực kỳ hâm mộ, bàn bạc với ca ca nhà mình.
“Đệ đừng có nghĩ tới chuyện này ℓàm gì, nương nói, sinh hài tử nuôi hài tử quá nhọc, có hai chúng ta ℓà đủ rồi, còn bảo gì mà, nương muốn đi theo tỷ tỷ ℓàm nghiệp ℓớn nữa cơ!” Lục Lang bĩu môi, đệ đệ mơ đẹp quá nhỉ.
“Nương có sinh hay không đều không quan trọng, Thập Nhất và Thập Nhị vẫn ℓà đệ đệ của hai chúng ta, đi, chúng ta đến thăm Thập Nhất trước, rồi sau đó đi thăm Thập Nhị!” Lục Lang ℓại nói tiếp.
“Được, chúng ta thăm Thập Nhất với Thập Nhị đi, sau này chúng ta ôm hai đệ ấy thật nhiều và mua đồ ăn ngon cho hai đệ ấy!” Thất Lang vừa kéo ca ca đi, vừa suy nghĩ biện pháp và kế hoạch “cướp đệ đệ”.