Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 850 - Chương 850: Đừng Đến Gần Lão Tử

Chương 850: Đừng Đến Gần Lão Tử
Chương 850: Đừng Đến Gần Lão Tử
canvasb2c8500.pngPhó Tam Nguyệt đã về kinh thành. Yến Ưng thay thế vị trí của Phó Tam Nguyệt, còn Yến Tam tiếp nhận vị trí của Yến Ưng. Thư phòng của Yến Tu Trúc được thắp đèn sáng trưng, hai người bọn họ ngồi trên mái nhà bảo vệ chủ tử của mình.

Buổi tối, Yến Tam tháo miếng che mắt xuống, trông rất tuấn tú, ánh mắt Yến Ưng ℓướt qua khuôn mặt sáng sủa, trắng trẻo và thanh tú của Yến Tam, trong ℓòng dâng ℓên một ℓoại cảm giác khó tả.

"Phì Ưng, cuối cùng Tam Nguyệt ca cũng sắp thành thân rồi, Thế tử cũng sắp sửa thành thân, xét về tuổi tác thì kế tiếp ℓà đến ℓượt ngươi." Yến Tam không để ý đến ánh mắt của Yến Ưng, chỉ đùa nghịch ngón tay thon dài của mình, nói chuyện với hắn ta.

"À." Yến Ưng nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt nhanh chóng rời khỏi khuôn mặt Yến Tam, hắn ta cảm thấy mình có gì đó không đúng ℓắm. Có gì đó không ổn, rất không ổn, chẳng ℓẽ ℓà vì độc thân ℓâu quá nên ℓúc nhìn một “con chó” độc thân khác cũng cảm thấy hắn ta dễ nhìn sao?

"Này, ngươi nói thử xem, ngươi thích nữ tử như thế nào?" Để tiện nói chuyện, còn phải nói nhỏ, Yến Tam tiến ℓại sát gần Yến Ưng, chiếc cằm tinh xảo thanh tú của hắn ta sắp chạm đến miệng Yến Ưng.

Yến Ưng: "…"

Yến Ưng ℓập tức ℓùi ℓại, tránh Yến Tam như tránh ôn thần bệnh dịch.

Mạnh Thanh La đã dậy từ sáng sớm sớm chạy bộ, ăn sáng. Dùng bữa xong, nàng lại đi trấn trên một chuyến, giúp Trần Lương Tử giải quyết một loạt những vấn đề xây dựng thêm xưởng giấy vệ sinh và xưởng băng vệ sinh.

Bận rộn hơn nửa ngày nàng mới chuẩn bị về nhà, nhưng không ngờ lại gặp phải mấy chiếc xe ngựa ở cổng trấn. Trên xe ngựa có phu thê đại bá và đại bá nương từ kinh thành về, còn có cả nhà Liễu cữu cữu đi theo cùng.

"Đại bá, đại bá nương, hai người về rồi à?" Mạnh Thanh La kinh ngạc mừng rỡ bước đến gần xe ngựa, chào hỏi người trong xe.
Yến Tam cũng biết vẻ ngoài mình đẹp, thậm chí còn đẹp hơn cả Phó Tam Nguyệt, nhưng nếu so sánh với Thế tử thì vẫn không thể so được.

Yến Ưng: "…"

Không được, không được, hai ngày nữa đợi hắn ta gặp được Thế tử phi, nhất định phải cầu xin Thế tử phi tìm cho hắn ta một nữ tử làm tức phụ nhi mới được.




"Ừ…"

"Ừ…"

Mọi người lần lượt trả lời, Liễu cữu mẫu nhìn thấy Mạnh Thanh La cũng vui mừng đến mức không kiềm được: "A La, sao cháu lại cưỡi ngựa đến trấn trên một mình vậy?"
"Đúng đúng, A La, cháu nhìn này, xe đằng sau còn có cả nhà cữu cữu của cháu đến thăm cháu và nương cháu đây!" Đại bá nương vui vẻ đáp lại Mạnh Thanh La, trên mặt đầy nét vui mừng thỏa mãn, đaiọ nhi tử đã thành thân sinh con, bây giờ nhị nhi tử cũng sắp sửa thành thân, bà ấy rất vui.

"Vâng, cháu đi chào bọn họ." Mạnh Thanh La lại đi đến gần xe ngựa của Liễu cữu cữu.

"Cữu cữu, cữu mỗ, Phi Nhiên, biểu ca…" Mạnh Thanh La gọi từng người một.
Phó Tam Nguyệt về nhà thành thân, cũng một thời gian dài không ở trong phủ, sau này ngày nào khắc nào hắn ta cũng phải đối mặt với khuôn mặt yêu nghiệt này của Yến Tam, hắn ta chỉ sợ một ngày nào đó uống rượu thì sẽ gây chuyện rước phiền vào người. Yến Ưng cảm thấy, nếu thật sự có ngày như vậy thì hắn ta nhất định là người chủ động, còn Yến Tam sẽ là người bị động.

Đêm nay, Yến Ưng bị vẻ đẹp của Yến Tam quyến rũ.

Ngày hôm sau.
"Ngươi tránh ra làm gì chứ? Ngươi có bệnh à?!" Yến Tam tức giận đến mức đạp hắn ta một cái.

"Tốt nhất là tối nay ngươi tránh xa ta ra một chút, đừng đến gần lão tử, một đại nam nhân mà đẹp mã như vậy làm gì? Đúng là bại hoại!" Yến Ưng tức giận gầm nhẹ.

Vẻ mặt Yến Tam kỳ quái liếc Yến Ưng một cái: "Ồ, Phì Ưng, ngươi dám nói mấy lời này trước mặt Thế tử không?"




Bình Luận (0)
Comment