Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 876 - Chương 876: Có Phải Quế Nhi Đã Không Còn Rồi Không?

Chương 876: Có Phải Quế Nhi Đã Không Còn Rồi Không?
Chương 876: Có Phải Quế Nhi Đã Không Còn Rồi Không?
canvasb2c8760.png"Cảm ơn thần y, hai ngày nay đương gia không có đi ra ngoài hại người, thuốc của thầnn y cho đúng bệnh của phu quân, trong nhà lại có thức ăn thần y ngươi mua, hắn ta có thể ăn no sẽ không chạy lung tung ra bên ngoài." Nói đến sự thay đổi của cha Nguyễn, trên mặt Hồng thị mới hiện chút ý cười, trong ánh mắt chứa đầy dịu dàng và tình cảm.

"Thúc có thể có tiến triển cũng là ngoài dự đoán của ta, thẩm, vì thuận tiện trị bệnh cho ông ấy, ta dự tính thế này, ta nói cho thẩm nghe thử xem được không, nếu các ngươi bằng lòng thì hôm nay đi theo ta về nhà, ta cũng đã chuẩn bị xe ở bên ngoài, chỗ ở cho mọi người ở trong thôn chúng ta và cả ăn uống, đồ dùng sinh hoạt cơ bản...ta cũng đã chuẩn bị hết, nếu các ngươi không muốn, ta cũng không miễn cưỡng, nhưng sẽ không thuận tiện trị bệnh cho đại thúc." Mạnh Thanh La nhẹ giọng hỏi ý kiến Hồng thị.

Hồng thị là phụ nhân nông thôn điển hình, nhưng nàng ta cũng không phải tiểu hài tử, có đầu óc không dễ dàng thuyết phục, cha Nguyễn bị điên mấy năm nay cũng do một tay nàng ta chống đỡ cái nhà này, cho nên nàng ta cũng có chỗ hơn người, cũng sẽ không ngốc, cho nên nghe Mạnh Thanh La nói xong kế hoạch của nàng thì Hồng thị bèn khóc: "Thần y, Yến Tử và Nhị Phú đều nói ngươi là do Quế Nhi mời đến chữa bệnh cho cha thằng bé, nhưng ta cũng biết Quế Nhi nhà ta có bao nhiêu bản lĩnh, thằng bé không thể mời được thần y nổi danh như vậy, có lẽ thằng bé đã gặp được vị quý nhân nào đó và có quý nhân giúp đỡ, thần y, ngươi nói thật cho ta biết đi, có phải Quế Nhi của ta đã không còn hay không? Từ năm ngoái đến giờ không thấy thằng bé gửi thư về, ta cũng thường xuyên nằm mơ gặp ác mộng!"

Mạnh Thanh La không ngờ trực giác của Hồng thị lại lợi hại đến như vậy, mà cũng đúng, người xưa có nói, tính tình của cha con thì giống nhau, còn mẹ với con thì kết nối bằng trái tim, đứa con mà chính mình sinh dưỡng không còn nữa thì chắc chắn trong lòng nàng ta sẽ có linh cảm, nhưng hiện giờ nhìn thấy dáng vẻ gầy yếu của nàng ta, Mạnh Thanh La quyết định tạm thời sẽ tiếp tục nói dối.

Hiện tại, cha Nguyễn vẫn còn điên, Nguyễn Nhị Phú thì đang dưỡng thương, Yến Tử vẫn còn nhỏ, lúc này mà nói thật thì đừng nói hôm nay có thể chuyển nhà, chẳng những chuyển nhà không được mà còn là chuyện ép cả nhà này vào đường cùng.

"Thẩm, ta cũng không biết, thật sự ta cũng được một vị bằng hữu trong quân của đại nhi tử nhà ngươi nhờ vả, hắn ta ở trong quân rất lo lắng các ngươi, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều như vậy, nhanh chóng cùng Yến Tử thu dọn sửa sang lại đồ đạc, dẫn theo thúc và hai hài tử đến ở chỗ chúng ta đi, để ta thuận tiện chữa bệnh cho Nguyễn thúc." Mạnh Thanh La nhìn thấy được cảm tình của Hồng thị đối với trượng phu mình rất sâu đậm, hắn ta đã điên nhiều năm thế này mà nàng ta cũng không ghét bỏ hắn ta, cho nên mới lấy hắn ta làm lý do.

"Thần y này, cả nhà chúng ta đều dọn đi, có thể sẽ làm phiền ngươi hay không?" Hồng thị thấy Mạnh Thanh La không hề nghĩ ngợi mà đã phủ định suy nghĩ của nàng ta nên cũng thật sự tin nàng không biết, lại thấy nàng lo lắng cho căn bệnh của trượng phu, thật sự đặt chuyện nhờ vả của đại nhi tử ở trong lòng, vì thế lại ngượng ngùng hỏi.





"Không phiền, ngươi xem xe đều đã chuẩn bị sẵn ở bên ngoài, nhà của chúng ta nhiều người, ngươi sửa sang lại là được, cứ dọn hết lên xe ."

"Được, vì cha của đứa nhỏ, ta đi, thần y ngươi ngồi chờ ở đây, ta và Yến Tử thu dọn và sửa sang lại đồ vật đã, đồ trong nhà cũng không có nhiều lắm, sẽ xong ngay thôi, để tránh cho mấy huynh đệ vẫn luôn chờ ở bên ngoài." Nếu đã có quyết định, thì sau khi Hồng thị nói xong không hề chần chờ mà đứng dậy dẫn theo tiểu khuê nữ đi thu dọn ở các phòng.

Trong lúc Hồng thị thu thập sửa sang lại thì Vương bà tử ôm tiểu tôn tôn của bà ta đến đây, Mạnh Thanh La giữ chữ tín giúp đứa nhỏ xem vết thương, bắt mạch một lần nữa: "Miệng vết thương khép lại rất tốt, tiếp tục dùng thuốc của ta đưa cho sẽ không có sẹo!"

"Tốt rồi, tốt rồi, cảm ơn thần y, các ngươi đang...?" Vương bà tử nhìn ba chiếc xe ngựa ở bên ngoài, còn có hai mẹ con Hồng thị đang bận rộn thu dọn đồ vật ở bên trong.




Bình Luận (0)
Comment