Chương 888: Tặng Của Hồi Môn
Chương 888: Tặng Của Hồi Môn
“Công chúa, hôm nay ℓà ngày nhà công chúa mở tiệc mời, mọi người tặng ℓễ và tặng của hồi môn cho người. Người phải dậy sớm trang điểm thay y phục, còn phải tiếp đón những người tặng của hồi môn nữa.” Phương cô cô nhắc nhở.
Mạnh Thanh La: “...” Nhìn bầu trời đen kịt bên ngoài, nghe tiếng nói chuyện rôm rả bên ngoài, nàng đành nghe ℓời bước xuống giường.
Bởi vì hôm nay phải dậy sớm nên Bình Bình và An An không ngủ trong phòng Mạnh Thanh La mà được sư phụ Tiết ℓão nhân đón về ngủ ở phòng mình.
Thành ra mặc dù ℓúc này Mạnh Thanh La bị hai vị cô cô gọi dậy nhưng cũng không quấy rầy đến giấc ngủ của hai huynh đệ.
Hôm nay có ℓẽ chỉ có hai tiểu huynh đệ hai và Đại Nha ℓà được thảnh thơi.
Sau khi Mạnh Thanh La rửa mặt ăn sáng xong, Phương cô cô và Minh cô cô bắt đầu thay y phục và trang điểm cho nàng.
Phương cô cô và Minh cô cô đây vô cùng nghiêm túc trong việc sửa soạn cho công chúa, hết hóa trang, chải đầu rồi đến mặc y phục. Sau một canh giờ trôi qua, chẳng những bầu trời bên ngoài đã sáng mà Mạnh Thanh La còn có thể nghe thấy tiếng khách khứa vào nhà.
Mạnh Thanh La: “...” Ngày thường cháu xấu lắm sao?
“Xinh đẹp quá, yêu kiều như hoa, A La nhà chúng ta vốn đã xinh đẹp, lại có bàn tay khéo léo của hai vị cô cô, muốn xấu xí cũng khó!” Giờ đây thân phận của đại bá nương không còn như trước nữa, vả lại cũng đã vào kinh nhìn thấy cảnh đời, cách nói chuyện ít gay gắt hơn, hòa nhã hơn trước nhiều.
“Thế tử phu nhân, người quá khen rồi!” Phương cô cô và Minh cô cô lập tức mỉm cười khiêm nhường nói.
“A La nhà ta cuối cùng cũng trưởng thành rồi, sắp gả cho người ta giống hoa của mùa xuân vậy, càng này càng nở rộ, đẹp lắm, đẹp đến nỗi nhị bá nương có hơi không nỡ.” Nhị bá nương Hứa thị vẫn dịu dàng như vậy, ý cười hiện lên trong ánh mắt, khóe mắt hơi ửng đỏ.“Ây da, cô cô, cô cô, cổ của ta mỏi rồi mỏi rồi... Chân của ta, cả mông của ta nữa đều tê rần cả rồi...” Mạnh Thanh La ngửa cổ kêu than với hai vị cô cô: “Phương cô cô, có phải ngày chính thức thành thân còn mệt hơn so với hôm nay không?”
“Công chúa, đương nhiên rồi, hôm nay đám tỳ nữ chỉ trang điểm đơn giản cho người thôi. Phải biết rằng ngày hôm đó công chúa xuất giá với thân phận là công chúa của Đại Thần chúng ta, người phải mặc rất nhiều lớp lễ phục, xinh đẹp cầu kỳ, không giống như hôm nay chỉ cần mặc hai lớp là được. Còn cả đồ trang sức trên đầu lẫn trên người nữa, sao có thể đơn giản giống như hôm nay được, phải có mũ phượng quan và khăn choàng...”
Mạnh Thanh La: “...”
Nghe Phương cô cô này nói vậy, nàng bỗng cảm thấy thành thân không phải chuyện sung sướng gì. Nàng có thể đoán được ngày hôm đó chỉ cần bất cẩn một xíu là cổ mình sẽ gãy vì đội mũ phượng mất.“Đúng vậy, A La nhà chúng ta trưởng thành rồi, càng lớn càng xinh đẹp. Sau khi gả vào Yến Vương phủ, muội nhất định phải sinh mấy tiểu bảo bối anh tuấn như Yến Thế tử, xinh đẹp như A La đẹp đấy.” Đại tẩu tiểu Phan thị cũng mỉm cười tiếp lời.
“Ôi trời, ba vị bá nương, đại tẩu, mọi người đừng đừng đừng khen ta như vậy, chúng ta là người một nhà, mọi người đều biết tính tình của ta mà. Ta chính là một tiểu tử giả thôi, không tốt như mọi người nói đâu, còn khen nữa là ta bay lên tận chín tầng mây...” Ở cùng với mặt trời mất.
“Ai nói A La nhà chúng ta không tốt, A La nhà chúng ta rất tốt. Trên thế gian này e rằng cũng chỉ có người anh tuấn tài giỏi như Yến Thế tử mới có thể xứng với cháu thôi.” Liễu cữu mẫu vừa nói vừa đi vào cùng với nương Liễu thị.
A, a, a... Không xuất giá có được không? Không thành thân có được không?
Nhóm đầu tiên tới phòng tặng của hồi môn cho Mạnh Thanh La là người trong nhà, đại bá nương, nhị bá nương, tam bá nương cùng với đại tẩu tiểu Phan thị.
Trong tay mỗi người đều xách một bọc đồ nhỏ. Khi vừa bước vào phòng, bốn người bỗng chốc bị choáng ngợp trước Mạnh Thanh La sau khi được sửa soạn giống như một tân nương.
“Ôi trời, A La, hôm nay cháu thật đẹp, đẹp hơn ngày thường rất nhiều!” Tam bá nương nói chuyện thẳng thắn, không hề vòng vo, lập tức khen ngợi.