Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 924 - Chương 924: Động Phòng 7

Chương 924: Động Phòng 7
Chương 924: Động Phòng 7
canvasb2c9240.pngSao phải ra ngoài chứ?

Cái cớ này không thuyết phục, rất không thuyết phục!

Dù sao đi chăng nữa, cuối cùng Mạnh Thanh La tiểu tỷ tỷ cũng không cưỡng được sự nũng nịu của tiểu ca ca nhà nàng, cứ ℓàm nũng như thế, hai người ℓại quấn ℓấy nhau.

canvasb2c9241.pngYến Tu Trúc trìu mến hôn vầng trán rịn mồ hôi của Mạnh Thanh La, mặc quần áo, xuống giường, mở cửa gọi người ℓấy nước ấm.

Nhưng Mạnh Thanh La không ngờ tiếng ừm khẽ của nàng lại chọc phải tổ ong vò vẽ.

“A La tiểu tỷ tỷ, người ta cũng toát mồ hôi, muốn tắm cùng!”

Mạnh Thanh La: “...”

Bệnh thích sạch sẽ của chàng đâu? Hả?
Yến Thế tử, Yến công tử… Nào, chàng nói với ta đi, giải thích rõ ra!

Nếu hôm nay không giải thích rõ cho lão nương thì chàng đừng hòng ra khỏi thùng tắm này, ta sẽ ấn đầu chàng, dìm chàng chết đuối!

Kiểu gì cũng không giải thích rõ được.

Hơn nữa Yến Thế tử, Yến công tử cũng không định giải thích!
Nhiệt độ nước trong thùng tắm rất vừa phải, bên trong còn có thuốc tốt cho cơ thể và cánh hoa tươi.

Yến Tu Trúc gội đầu cho Mạnh Thanh La trước, xả sạch rồi dùng khăn lau khô tóc cho nàng…

“Ưm…”

Vừa ngâm trong nước ấm, Mạnh Thanh La đã thoải mái thở hắt ra, nước ấm giúp người ta đỡ mệt, hồi nãy Mạnh Thanh La đang thấy người mềm nhũn, chân run, không mở nổi mắt ra, cuối cùng giờ nàng đã có thể mở mắt.
Nước ấm đã được chuẩn bị xong từ nãy, Phương cô cô đang thầm lo cơ thể của Công chúa nhà mình không chịu nổi, Yến thế tử đã độc thân hai mươi năm, một khi giải phóng, nhỡ không kiềm chế được rồi làm Công chúa bị thương thì phải làm sao?

Hơn nữa, trừ lúc nãy ra, giờ không nghe thấy tiếng gì nữa. Vừa nghe Yến Tu Trúc gọi nước, Phương cô cô đang lo như kiến bò trên chảo nóng lập tức bảo Danh Diệp và Danh Vụ xách nước vào phòng ngay.

Yến Tu Trúc quay người, chuẩn bị về phòng, Phương cô cô vẫn lo cho Mạnh Thanh La, đành đánh liều gọi hắn: “Thế tử cô gia, Công chúa…” Vẫn ổn chứ?

Yến Tu Trúc hiểu ngay, gật đầu với Phương cô cô: “Phương cô cô đừng lo, A La rất ổn!”
“Tốt rồi, tốt rồi!” Phương cô cô khẽ thở phào, có vẻ Thế tử cũng biết chừng mực.

Danh Diệp và Danh Vụ xách nước vào rồi mau chóng lui ra, gài then cửa lại. Thường ngày Công chúa không thích được hầu hạ khi tắm rửa, vào những lúc thế này thì càng không được làm phiền nàng.

Cửa đóng, Yến Tu Trúc bước tới bên giường: “A La, đã chuẩn bị nước xong rồi, để ta bế nàng đi tắm.”

Lần này Mạnh Thanh La không từ chối, khẽ ừm, để Yến Tu Trúc bế mình rồi đặt vào thùng tắm như con gà con không có xương.
Lúc này Mạnh Thanh La không dìm Yến Tu Trúc xuống nước được, mà lại bị hắn đè ra.

Bọt nước, hoa tươi ngượng ngùng thoát khỏi sự giam cầm của thùng gỗ, tạo thành một đợt mưa hoa đỏ rực…

Hôm sau, hai người dậy rất muộn.

Yến Vương phi và Yến Vương gia đã cho người tới truyền lời từ sáng sớm, bảo họ cứ ngủ, không cần vội đến dâng trà, cũng không cần vội vào cung dâng trà, nhất quyết để hai người ngủ rồi dậy một cách tự nhiên.
Ngay cả hai bé cưng Bình Bình và An An cũng được các Lang dỗ về bá tước phủ, mấy hoa đồng cũng đi hết.

Mạnh Thanh La ngủ tới tận trưa rồi mới thong thả tỉnh lại, thấy người đau như vừa bị xe cán. Nàng vừa mở mắt, Yến Tu Trúc đã cảm nhận được ngay.

“Nương tử, chào buổi sáng!”

Yến Tu Trúc dịu dàng hôn lên mặt Mạnh Thanh La.


Nào ngờ Mạnh Thanh La ℓại trừng mắt nhìn hắn: “Chàng ℓà sói đói à?”

canvasb2c9242.png“Để ta bế nàng đi tắm rồi gọi người mang đồ ăn tới, sau đó ta sẽ đút cho nàng ăn, được không?”

Mạnh Thanh La không phản đối, ngồi dậy mặc y phục, cả tay ℓẫn chân nàng đều run, thể ℓực bị tiêu hao nghiêm trọng, sao đi nổi nữa?

Sau khi Mạnh Thanh La tắm xong, Phương cô cô, Danh Diệp và Danh Vụ bưng đồ ăn vào.







Bình Luận (0)
Comment