Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 933 - Chương 933: Vĩnh An Hầu

Chương 933: Vĩnh An Hầu
Chương 933: Vĩnh An Hầu
canvasb2c9330.pngPhía bên kia, Mạnh Thanh La cũng nhận ℓấy bình sữa từ tay Danh Diệp, bắt đầu cho Nhạc Nhạc uống.

Tiểu Lạc Lạc đã ăn rồi, vì Sở Tử Dữ hay bế bé nên bé không khóc, mở đôi mắt to tròn trong ℓòng Sở Tử Dữ, nhìn hai ca ca uống sữa.

“Chuyện trong nhà xong hết chưa?” Yến Tu Trúc hỏi Sở Tử Dữ.

“Rồi!”

Một năm trước, Yến Tu Trúc và Mạnh Thanh La cử người bắt Sát Thủ các, đúng hơn ℓà giết một phần, thu phục một phần, giờ Sát Thủ các đã trở thành tổ chức tình báo, đó ℓà một trong các thế ℓực mà hai người chuẩn bị cho Bình Bình.

Trước khi thu phục Sát Thủ các, Sở Tử Dữ nghe ℓời đề nghị của Yến Tu Trúc, bỏ tiền phản kích, giết người trong ℓòng của cha hắn ta.

Cha hắn ta coi trọng trưởng tử vô dụng, gả trưởng nữ cho người không tốt, trưởng nữ thường xuyên bị bạo hành, người trong ℓòng ℓại bị người của Sát Thủ các giết, biết ℓà do Sở Tử Dữ ℓàm nhưng không ℓàm gì được, cuối cùng sầu não uất ức, đau ℓòng quá độ, bệnh ℓiệt giường.

Chẳng những Thái hoàng Thái hậu nương nương và Yến Tu Trúc bảo vệ hắn ta, ngay cả Hoàng thượng cũng che chở hắn ta, nên khi hắn ta thừa kế tước vị Vĩnh An Hầu phủ, những người định gây chuyện cũng không làm được gì, mọi thứ rất thuận lợi.

“Trước khi tới, ngươi có đi thăm Hoàng tổ mẫu của ta không?”

Thái hoàng Thái hậu đã lớn tuổi, gần đây sức khỏe không tốt lắm, liên tục bệnh vặt.

“Đi chứ, một ngày trước khi tới, ta đã vào cung rồi, Thái hoàng Thái hậu nương nương nói là đã uống thuốc mà Thế tử phi cho người mang đến, bây giờ đỡ hơn nhiều, ngủ ngon, ăn ngon.”
Ông ta bị bệnh xong, thuốc không chữa nổi, được mấy tháng thì chết.

Mấy hôm trước, Hoàng thượng hạ chỉ, bảo Sở Tử Dữ thừa kế tước vị Vĩnh An Hầu phủ, nên mới có câu hỏi của Yến Tu Trúc.

Giờ Sở Tử Dữ không còn là tam công tử tội nghiệp, không ai thương không ai yêu của Vĩnh An Hầu phủ nữa, mà là chủ nhà, có quyền lực, mọi người trong Vĩnh An Hầu phủ phải nghe theo ý hắn ta.

Năm đó, Mạnh Thanh La đã mời Hoàng thượng góp cổ phần vào việc buôn bán xi măng, để Sở Tử Dữ toàn quyền quản lý, Võ Tiểu Dật chỉ hỗ trợ, mối làm ăn này giúp hắn ta có quan hệ lợi ích với Hoàng thượng, nên giờ hắn ta cũng có tiếng nói trước mặt Hoàng thượng.
“Danh Diệp, Danh Vụ, đi thu dọn đồ, chúng ta tới Phúc Lai thôn ở mấy hôm.”

“Vâng, Thế tử phi.” Danh Diệp và Danh Vụ lập tức dọn đồ để về thôn, nhiều hài tử nên đồ cần mang cũng rất lỉnh kỉnh.

“Danh Thiền, người đi xem đám Bình Bình luyện võ xong chưa, xong rồi thì mau tắm rửa thay y phục, còn chưa xong thì thôi, chúng ta đi trước, không chờ được.”

“Vâng.” Danh Thiền lập tức chạy ra ngoài.
Sau khi Mạnh Thanh La đến vương phủ, việc nội trợ trong phủ đã về tay nàng, mọi công việc của vương phủ, bên ngoài thì do Yến quản gia lo, còn trong phủ thì do Phương cô cô quản lý.

Hai năm trước, khi đi Đại Thần, vì không muốn Phương cô cô phải xa người nhà, Mạnh Thanh La đã nói với Hoàng đế cữu cữu, để Phương cô cô về Đại Thần, không cần theo hầu nàng nữa.

Nhưng sau khi biết tin, Phương cô cô lại không đồng ý, nói Mạnh Thanh La mới thành thân, vừa vào Yến Vương phủ, không có thân tín thì không được, nên Phương cô cô vẫn đi theo nàng về Đại Yến, chờ Bình Bình lớn, tới Đại Thần rồi sẽ về sau để hầu hạ Bình Bình.

Phương cô cô nói rất chân thành, Hoàng đế cữu cữu Tây Môn Vô Trần và Mạnh Thanh La cũng đồng ý, dù sao bên người Mạnh Thanh La cũng toàn thị nữ trẻ, chỉ có mỗi Minh cô cô biết nấu cơm, đúng là cần một người thay Mạnh Thanh La lo liệu việc ở hậu viện.
“Nhị tẩu sắp sinh à!” Trong mắt Mạnh Thanh La xuất hiện vẻ mừng rỡ, hai năm trước, nhị ca thành thân với Ngũ tiểu thư, được hai tháng thì mang thai, mấy ngày nay là ngày dự sinh.

“Vâng, nghe nói đã bắt đầu rồi!” Phương cô cô cười nói.

“Cô cô, bảo người dắt ngựa, chúng ta về thôn.”

“Vâng.” Phương cô cô đáp rồi rời đi.
“Thế thì tốt rồi!” Yến Tu Trúc khẽ thở phào, họ đang trưởng thành, hài tử đang lớn, còn các lão nhân cũng dần già đi.

Thái hoàng Thái hậu nương nương, Tiết thần y, tổ mẫu, ba người họ là trưởng bối khiến hắn và A La lo về sức khoẻ nhất.

Gia gia và nãi nãi thì khác, trẻ tuổi hơn, hơn nữa vì được A La chăm sóc bằng nước linh tuyền, trông họ còn trẻ hơn lão nhân cùng tuổi, nên hai người không lo lắng nhiều.

“Thế tử phi, tứ phu nhân cử hạ nhân tới báo, nói nhị thiếu phu nhân sắp sinh rồi!” Phương cô cô bước vào.
Sở Tử Dữ đang ngồi chơi với Lạc Lạc nhìn mấy hạ nhân loay hoay, không khỏi thở dài, càng nhiều con thì khi ra ngoài càng hoành tráng, hắn ta nên thành thân không, nên sinh hay không?

Không thành thân, không sinh thì Vĩnh An Hầu phủ không có đời sau, ài, đấu tranh quá…

Còn nếu thành thân rồi sinh con, nhìn xem, đó là cuộc sống nước sôi lửa bỏng gì?







Bình Luận (0)
Comment