Chương 935: Không Sinh, Đau Lắm
Chương 935: Không Sinh, Đau Lắm
May mà Ngũ Tú Vân sinh nở khá suôn sẻ, sau hai canh giờ rưỡi, nàng ấy đã thuận ℓợi sinh được một đứa bé mũm mĩm bảy cân.
Con đã chào đời, Nhị Lang không kịp nhìn con mình mà xông thẳng vào phòng sinh, nhìn Ngũ Tú Vân, ôm nàng ấy, nước mắt rơi tí tách: “Nương tử, đau ℓắm, không sinh nữa, sau này không sinh nữa…”
Khi đau đớn nhất, tiếng hét xé ℓòng của nương tử khiến hắn ta run rẩy, khi đó hắn ta chỉ còn một suy nghĩ trong đầu, không sinh, không sinh, không sinh thêm nữa…
“Nhị công tử, người ra ngoài đi, ta phải vệ sinh để nhị thiếu phu nhân nghỉ ngơi!” Hồ bà tử đang hỗ trợ nhắc nhở.
Dù sao mọi người cũng đã quen khi hai đứa thế này, đánh mắng một lát rồi lại hoà thuận ngay.
Có người đi ngang qua bên cạnh, thấy hai đứa đánh nhau, cũng không quan tâm, vì từng có người tới can ngăn, kết quả không can được, còn bị hai đứa đánh hội đồng.
Đúng là…“Nguyễn Tiểu Yến, Nguyễn Tiểu Yến… Muội buông ra, buông ra, muội là đồ nữ nhân chua ngoa à, không đánh lại thì túm tóc huynh.”
“Không buông, không buông đấy!”
Trên sân thao luyện, Bát Lang và Yến Tử đang túm tụm lại, Yến Tử túm tóc Bát Lang, đòi dạy cho nó một bài học, khiến Bát Lang kêu ầm ĩ.Hai năm trước, Yến Tử đã tới Nam Cương với đám người nhị bá, chính thức trở thành một nữ binh trong thuỷ quân của nhị bá, thừa kế chí hướng của đại ca.
Vì có liên quan tới Tiểu Miêu nên mọi người cũng thương xót, quan tâm Yến Tử hơn.
Vì nó và Bát Lang đều khoẻ, lại trạc tuổi nhau nên Bát Lang cũng tới thuỷ quân, chứ không đi theo Yến Vương gia nữa.Tam Lang dắt ngựa, bước tới từ phía xa, còn chưa tới gần thì đã thấy cả hai đang ầm ĩ, bất đắc dĩ lắc đầu: “Bát đệ, Yến Tử, cả hai lại làm gì thế?”
Nghe giọng Tam Lang, Yến Tử mới buông ra, cuối cùng da đầu và tóc của Bát Lang đã được giải phóng.
Yến Tử tức giận chạy tới mách: “Tam ca, tam ca, bát ca lại mắng muội, huynh mắng huynh ấy đi!”“À… Nương tử, ta ra ngoài đây, lát nữa ta vào thăm nàng, nàng nghỉ ngơi đi.” Nhị Lang đứng dậy, gạt nước mắt rồi mới ra ngoài để gặp nhi tử mũm mĩm của mình.
…
Quân doanh, Nam Cương.Hai năm qua, cả hai đã trở thành tiểu đồng bọn, cùng luyện công phu trong thuỷ quân, cùng chơi đùa, cùng nghịch ngợm.
Nói chung, cứ hơi tí là đồ ngốc Bát Lang lại trêu Yến Tử, sau đó Yến Tử sẽ ấn Bát Lang xuống, điên cuồng đánh một trận vì thấy phiền.
Hôm nay, không biết nó ngứa miệng trêu thế nào, chẳng những Yến Tử đánh nó mà còn túm tóc nó nữa.
“Còn bảo tam ca mắng huynh à? Huynh không mắng muội, huynh đã dạy muội chiêu đó bao ℓần rồi, muội vẫn không hiểu, còn đổ tại huynh? Còn túm tóc? Còn cào huynh, đánh huynh!” Bát Lang cũng tức giận.
Tam Lang: “...”
Bỏ đi, bỏ đi, hai đứa này ℓà một cặp oan gia hoan hỉ, hắn ta chẳng muốn nhìn nữa!
Tam Lang đã mười bảy tuổi, sắp tới tuổi đính hôn, cũng dần hiểu tình cảm nam nữ rồi.
“Tam ca, khi nào chúng ta ℓại tới Trịnh gia trang chơi?” Thấy Tam Lang định dắt ngựa đi, Bát Lang không có tâm trạng để cãi nhau với Yến Tử nữa.