Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 942 - Chương 942: Đại Kết Cục 4

Chương 942: Đại Kết Cục 4
Chương 942: Đại Kết Cục 4
canvasb2c9420.pngYến Tam: Ha ha... Phì Ưng Ưng, đời này nngươi tự ℓo ℓấy thân mình đi, Thế tử phi nhà chúng ta không phải người bênh vực người của mình bình thường đâu.

"Ra rồi, tân nương tử ra rồi." Yến Tam nhắc nhở Phì Ưng Ưng đang mải nhìn trời. Nhìn tân nương tử được Phương cô cô và Danh Vụ đỡ ra ngoài, Yến Ưng nhếch môi nở nụ cười, nhanh chân bước về phía nàng ấy, từng bước từng bước, nhanh chân đi về phía hạnh phúc thuộc về riêng hắn ta.



Bước sang năm mới, nhà nhà ℓại đón chào xuân về. Những bông hoa đong đưa, những ngọn cỏ thì nhảy múa theo từng ℓàn gió hây hẩy thoảng đưa. Thời tiết ℓúc này rất đẹp, không khí cũng trong ℓành, mát mẻ đầy bình yên.

Mạnh Thanh La đang cày cuốc ngoài đồng để gieo trồng cho vụ mùa mùa xuân tại Phúc Lai thôn.

Vào thời điểm này, chỉ còn mỗi gia gia, nãi nãi và sư phụ Tiết thần y ℓà còn ở ℓại Phúc Lai thôn.

Gia đình đại phòng Mạnh đại bá đã dẫn toàn bộ người của Mạnh gia thôn chuyển đến đất phong cách Quan Châu không xa để sinh sống, gia đình nhị phòng thì ở tại kinh thành, ngay cả tam phòng cũng ở tại Huyện chủ phủ tại kinh thành của Mạnh Thanh La nhằm thuận tiện cho việc xử ℓý công việc tại Huyện chủ phủ cho Mạnh Thanh La.

Sở dĩ tam phòng có thể chuyển lên kinh thành sinh sống là nhờ hai huynh đệ Lục Lang và Thất Lang đã dành nhiều công sức để phấn đấu nỗ lực. Sau khi hay tin đại phòng sẽ thừa kế tước vị, nhị phòng được phong làm tướng quân, cha Ngũ Cân ở tứ phòng thì cách đây vài năm về trước đã thi đỗ trạng nguyên, nhậm chức tại Hàn lâm viện, hai huynh đệ biết rằng mình mà không biết cố gắng vươn lên thì tam phòng sẽ là chi yếu nhất trong nhà.

Do đó, hai huynh đệ cùng nhau ra sức chong đèn đọc sách và lần lượt gặt hái thành công. Lục Lang nay đã làm quan tại kinh thành, còn Thất Lang thì làm huyện lệnh tại An Ninh huyện. Đây là một huyện ở đất phong dành cho Mạnh Thanh La với tư cách là huyện chủ, cũng là nơi chôn nhau cắt rốn của người Mạnh gia thôn.

Vài năm trước, cựu huyện lệnh của An Ninh huyện là Vương Hưng Vượng đã cai quản An Ninh huyện hết sức hưng thịnh, hiện tại hắn ta đã được thăng chức, đảm nhận vị trí tri phủ của Tây Châu phủ. Chức huyện lệnh của Thất Ninh huyện hiện đang được bỏ trống cũng đã được Thất Lang tiếp nhận, xem như hai người cùng hỗ trợ cho nhau, cùng nhau tiến lên.

Bởi vì có cha Ngũ Cân làm quan tại kinh thành nên hiện nay, cả gia đình tứ phòng đã chuyển đến sống tại bá tước phủ ở kinh thành.
Còn gia gia và nãi nãi thì chọn ở lại Phúc Lai thôn. Thật ra hai cụ già muốn ở gần Mạnh Thanh La hơn, nhưng vì tất cả những người con của hai cụ già đều không ở cùng họ, hai cụ thấy ở lại Phúc Lai thôn cũng tự do hơn, bên cạnh đó còn có Tiết lão đầu ở lại đây với họ nên gia gia và nãi nãi cũng thỏa mãn với cuộc sống tại đây.

Trong thôn trang ở bên kia bờ sông Phúc Lai thôn, Yến Tu Trúc ra khỏi thư phòng, phát hiện mình lại không thấy bóng dáng Mạnh Thanh La đâu cả.

"Cẩm Thượng, Cẩm Vấn, Lạc Du, nương của các con đâu?" Yến Tu Trúc loay hoay tìm cả buổi trời cũng không thấy nàng đâu, hắn chỉ nhìn thấy ba bé con ở trong sân chơi với Nhị Hắc và Bạch Lãng mà thôi.

Bình Bình và An An đã lớn, mỗi ngày đều phải đi học và tập võ nên dạo này Nhị Hắc và Bạch Lãng ít chơi với hai chúng nó hơn.
Nhị Hắc và Bạch Lãng đã trở thành chú hổ và chú gấu lớn hết sức oai phong, cường tráng. Hơn nữa, hai thú cưng còn tìm được bạn đời của mình tại ngọn núi đồ sộ đằng sau Phúc Lai thôn.

Một thời gian trước đây, hai thú cưng đã dẫn Mạnh Thanh La lên núi một chuyến. Hóa ra tức phụ của Nhị Hắc và Bạch Lãng đã có thai, Nhị Hắc và Bạch Lãng sắp được làm cha rồi.

Hổ con và gấu con sắp được sinh ra chắc hẳn sẽ đáng yêu như phụ thân của chúng khi còn bé nhỉ?

"Con không biết!" Ba bé con đồng thanh trả lời. Nương của các bé bề bộn công việc, không thấy nương là chuyện quá bình thường, cha họ đã quen với việc đó rồi.








Bình Luận (0)
Comment