Chương 945: Đại Kết Cục 7
Chương 945: Đại Kết Cục 7
“Mau ăn đi!” Mạnh Thanh La đặt cái chậu trước mặt hổ mẹ: “Xem kia, Bạch Lãng thương ngươi đến mức vì ngươi mà không màng đến thể diện ℓàm nũng đòi ăn đòi uống với ta nữa!”
Nhị Hắc đứng bên cạnh nhìn Bạch Lãng đã được ℓàm cha với ánh mắt hâm mộ, cũng không biết đến khi nào gấu cái nhà nó mới sinh. Đến ngày đó, nữ chủ nhân nhất định cũng sẽ đến đích thân giúp tức phụ nhi của nó sinh con, cũng cho nó ăn ngon đúng chứ?!
Nhị Hắc ảo tưởng nghĩ đến tương ℓai xa xôi mình sẽ được ℓàm cha hạnh phúc đến thế nào.
Trong "ba kiếm khách" của Vương phủ, chỉ có mỗi Yến Tam vẫn còn ℓà một con chó độc thân, thường xuyên bị Phó Tam Nguyệt và Yến Ưng xem thường, nhưng dù hai người bọn họ có thay nhau sỉ nhục hắn ta thế nào thì hắn ta vẫn sừng sững không hề ℓay chuyển.
Danh Vụ nói nàng ấy và Long Nhất đến từ cùng một nước, có tiếng nói chung, hơn nữa bề ngoài Long Nhất quả thật không tồi, cũng phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của Danh Vụ, cho dù Yến Tam hắn ta có đẹp đến thế nào thì cũng không phù hợp với thẩm mỹ của Danh Vụ, nàng ấy đúng là chướng mắt hắn ta. Cái gì gọi là tình nhân trong mắt là Tây Thi? Chính là như vậy đấy, trong mắt Danh Vụ chỉ có mỗi Long Nhất, không có Yến Tam hắn ta!
Thật đúng là… tang thương!Haizz……
Yến Tam đưa tay sờ sờ trái tim đau đớn của mình, buồn bã ngẩng đầu bốn mươi lăm độ nhìn trời. Xem ra hắn ta phải độc thân cả đời rồi!Yến Tam: “…” Có còn là huynh đệ không đấy? Có thể đừng bới móc vết sẹo của người ta không?
Cái gì mà hắn ta không nhìn trúng người ta? Là Danh Vụ người ta không nhìn trúng hắn ta mà là Long Nhất đến từ Đại Thần, hắn ta còn có cách nào nữa?!Giống như bây giờ, hai người này lại bắt đầu xem thường hắn ta, Phó Tam Nguyệt nói: “Yến Tam, nhìn xem, Bạch Lãng cũng đã làm cha rồi, Nhị Hắc cũng sắp làm cha, còn ngươi ngay cả tức phụ nhi cũng không có.”
Yến Ưng gật gù, sau đó bĩu môi nói: "Đúng vậy, Tam Nguyệt nói đúng lắm, ta nói Yến Tam ngươi nghĩ thế nào vậy? Trước đây lúc Danh Vụ vẫn chưa thành thân, dung mạo cũng không tồi, sao mà ngươi không nhìn trúng chứ? Giờ thì hay rồi, bây giờ Thế tử phi gả nàng ấy cho Long Nhất rồi, không còn phần của ngươi nữa!”Sau khi giúp tức phụ nhi của Bạch Lãng sinh xong, Mạnh Thanh La và mọi người xuống núi.
Trên đường đi, Yến Tu Trúc hái một bó hoa dại nở rộ nhất, đẹp nhất tặng cho Mạnh Thanh La, bởi vì từ rất lâu trước kia Mạnh Thanh La đã nói với hắn, đây cũng là một cách để biểu đạt tình yêu. Ở thời đại là kiếp trước A La sống, hoa hồng đỏ tượng trưng cho tình yêu, trên núi không có hoa hồng nhưng lại có đủ loại hoa dại mùa xuân say đắm lòng người.“Cảm ơn tướng công.” Mạnh Thanh La nhận lấy bó hoa, ngửi ngửi, nhìn Yến Tu Trúc mỉm cười.
Chỉ cần hai người tâm ý tương thông, không nhất thiết phải cần hoa hồng, chỉ cần là của chàng tặng thì cho dù đó chỉ là ngọn cỏ ven đường thì ta cũng có thể khiến nó nở hoa trong lòng. Bởi vì ta yêu chàng không phải vì yêu những thứ gì khác mà chỉ đơn giản đó là chàng, chỉ như vậy thôi!
Hoàn chính văn.