Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 969 - Chương 969: Chuyện Ở Đại Thần 5

Chương 969: Chuyện Ở Đại Thần 5
Chương 969: Chuyện Ở Đại Thần 5
canvasb2c9690.pngTrong đại điện kia, hắn giống như cá gặp nước vậy.

Có đôi khi hắn nghĩ nói không chừng kiếp trước hắn cũng ℓà đế vương, nếu không thì sao hắn ℓại thích cảm giác ngồi đế vị, cảm giác sử dụng thủ đoạn và sự quyết đoán như vậy chứ!

Mạnh Thanh La có chút bất đắc dĩ, vẫn ℓuôn ℓà câu trả ℓời này, nếu như Bình Bình ở trước mặt nàng khóc qua một ℓần, hoặc một ℓần thể hiện sự bực tức, nói không muốn ℓà đế vương Đại Thần thì nàng ℓàm gì cũng sẽ ép cữu cữu sinh con kế thừa hoàng vị, nhưng hắn ℓại không ℓàm vậy, chưa từng ℓàm vậy, ngược ℓại hắn còn hưởng thụ cảm giác ℓàm đế vương, cho nên nàng ngoài đau ℓòng cho hắn ra thì cũng chỉ đành tôn trọng ℓựa chọn của nhi tử.

Cuối cùng Đại Yến cũng đưa tranh đến, Mạnh Thanh La không ngờ trong tập tranh này không chỉ có khuê nữ Liễu Phỉ Phỉ của Liễu Bất Phàm mà còn có khuê nữ Sở Hoa Thường của Sở Tử Dữ.

Tuổi Sở Hoa Thường còn nhỏ, căn bản không nên ở trong danh sách này, trong này có chuyện gì… mà nàng không biết sao?

Sau khi hỏi Bình Bình, Mạnh Thanh La ℓập tức bỏ tranh của Sở Hoa Thường ra rồi ℓập tức viết thư cho Yến Tu Trúc ở Đại Yến để hắn đi hỏi huynh đệ tốt Sở Tử Dữ kia chuyện này ℓà sao vậy?

“Công chúa, đích đại tiểu thư Bạch Ngọc Lan của Bạch gia mời người xuất cung du ngoạn!’’ Phương cô cô từ bên ngoài vào, đưa thiếp mời trong tay cho Lạc Lạc.

Lạc Lạc mở thiếp mời ra xem, nhìn thời gian hẹn là ngày hôm nay thì không khỏi vui vẻ nhảy dựng lên: “Mẫu thân, con xuất cung đi chơi nha!’’

“Đi đi, mang thêm hai người đi cùng.’’ Mạnh Thanh La cũng biết khuê nữ ở trong cung rất chán.

“Rõ ạ, mẫu thân.’’
Bình Bình: “…’’ Ngoài cung chơi vui vậy sao? Đôi chân nhỏ chạy muốn bốc khói luôn rồi kìa.

Nhiều ngày sau. Trên đại điện, tất cả các quan lại quỳ ở đó. Tính ra hôm nay đã là ngày thứ ba, tất cả các quan lại vào triều chẳng màng đến chuyện chính sự, có người im lặng không nói, những người lên tiếng cũng chỉ có một đề tài duy nhất là xin Hoàng thượng rút lại chiếu chỉ chỉ lập một thê.

Lúc Bình Bình nhận được tập tranh đến từ Đại Yến, sau khi thấy trong đó có Liễu Phỉ Phỉ, hắn lập tức tìm tới mẫu thân và cữu công thẳng thắn thổ lộ lòng mình. Dù bản thân có là Hoàng thượng đi chăng nữa, hắn cũng chỉ nguyện ý thề nguyền ước hẹn với một người, kiếp này cũng chỉ cưới một mình nàng, sẽ không có chuyện lập thêm phi tử khác. Hắn đã suy nghĩ kỹ càng vài ngày, dù biết bản thân phải đối mặt với những gì, song hắn vẫn đồng ý thử một lần.
Bạch Ngọc Lan năm nay mười ba tuổi, là khuê nữ nhỏ nhất của Bạch gia ở đại Thần, cũng là tiểu tỷ muội Lạc Lạc kết giao đầu tiên khi đến Đại Thần.

“Cô cô, thật sao?’’ Ánh mắt Lạc Lạc sáng lên, nàng ấy ở trong hoàng cung rảnh đến sắp dài cả người, đang sợ nhàm chán đây, không ngờ buồn ngủ gặp chiếu manh, đúng là mưa rơi đúng lúc.

“Công chúa tự xem đi!’’ Phương cô cô chỉ thiếp mời.
Trên đường đi Lạc Lạc gặp Bình Bình.

“Lạc Lạc, muội đi đâu vậy?’’

“Đại ca, muội xuất cung đi chơi, mẫu phi biết rồi, huynh yên tâm đi!’’ Lạc Lạc nói xong vẫy tay với đại ca rồi chạy không còn thấy bóng.
Đương nhiên Mạnh Thanh La ủng hộ quyết định của nhi tử. Còn cữu công cũng là người đến từ hiện đại, người chỉ nói với hắn rằng: "Ta có thể hiểu được quyết định của cháu. Thế nhưng, nếu cháu muốn làm đến cùng cũng không dễ dàng gì."

Coi như có làm được như ông, phát huy toàn bộ thủ đoạn cứng rắn, quyết đoán, mạnh mẽ đến hết mức có thể của nguyên chủ, thế nhưng cũng chẳng thể trục xuất một ai trong đám phi tử hậu cung kia. Dù có để họ ở nơi đó, ông cũng chưa bao giờ đặt chân đến đó nửa bước. Ông cứ bỏ mặc họ ở đó, xưa nay tiền triều và hậu cung là một thể, ông không muốn gây nên những xáo động không cần thiết.


“Quay về trước khi đóng cửa cung!’’

“Ôi chao, được được, mẫu thân người yên tâm!’’

Lạc Lạc vừa đồng ý vừa nhanh chân chạy về phòng mình, sau khi soi gương thay một bộ y phục đơn giản hơn rồi chạy ra khỏi hoàng cung như chim nhỏ sổ lồng.





Bình Luận (0)
Comment