Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 975 - Chương 975: Chuyện Ở Đại Thần 11

Chương 975: Chuyện Ở Đại Thần 11
Chương 975: Chuyện Ở Đại Thần 11
canvasb2c9750.pngNhưng nào ngờ Thái hậu nương nương ℓà người vô cùng tài giỏi, nếu ai bị nàng chú ý thì ha ha... E rằng kẻ đó còn không biết mình chết thế nào!

Hoàng thượng người ta chỉ muốn cưới người mình yêu, muốn noi gương cha nương chung thủy suốt kiếp, yêu thương nhau cả đời thôi, tại sao các ngươi cứ đâm đầu vào chỗ chết ℓàm gì? Còn nhân cơ hội châm ngòi thổi gió, giờ hay rồi, bị chú ý rồi đúng không?

Người ta đã chú ý đến ngươi, tính mạng cũng bị đe dọa, rất nhanh ngươi sẽ trở thành cục thịt trong miệng của hai mẫu tử họ mà thôi.

canvasb2c9751.pngMạnh Thanh La và Bình Bình cực kỳ yên tâm khi giao việc này cho hai người họ, không sợ họ để ℓộ bí mật, giấu diếm hay phản bội.

Lạc Lạc nhìn dáng vẻ cạn lời của Bạch Ngọc Lan thì do dự, sau đó vẫn nói: "Hay là Lan Lan bảo hạ nhân lấy một cái chén nhỏ đến, ta chia cho ngươi chút canh nếm thử. Trong đây có dược thủy do đích thân mẫu thân của ta phối, rất bổ dưỡng cho cơ thể, ngươi uống một ít cũng tốt cho ngươi."

"Thật không?" Hai mắt Bạch Ngọc Lan sáng lên, một chén nhỏ cũng được, nàng ấy không chê ít. Mỗi lần ngửi được mùi thức ăn thơm ngát mà Công chúa mang đến cho tam ca đều khiến nàng ấy thèm nhỏ dãi.

"Ừ!" Lạc Lạc gật đầu liên tục.
Bạch tam công tử: "..." Đúng, đúng, Công chúa nói gì cũng đúng! Khi nào người cho thần khỏe thì thần mới khỏe, chỉ cần người vui, thần giả bệnh cả đời cũng được.

Rất nhanh Bạch Ngọc Lan và hạ nhân đã đến, tay cầm ba bộ chén, đũa và muôi.

Lạc Lạc lấy một cái chén lớn rồi múc một chén canh gà cho Bạch tam công tử. Lúc nàng ấy đang múc canh, Bạch Ngọc Lan vừa khịt mũi vừa mỉm cười nhìn nàng ấy: "Công chúa, ta cũng muốn ăn đùi gà."
"Hả?" Lạc Lạc ngạc nhiên nhìn nàng ấy: "Lan Lan, ngươi cũng muốn ăn sao? Đây là canh gà hầm nhân sâm mà ta đã bảo ngự trù làm bồi bổ cho tam ca của ngươi, hắn bị thương nên bây giờ rất yếu ớt."

Lan Lan: "..."

Vết thương của tam ca đã khép miệng không biết từ bao giờ, khỏe đến nỗi ngày ngày dậy sớm tập võ, bay tới bay lui trên nóc nhà mấy bận, hắn ta yếu ớt chỗ nào? Hừ!


Khi đại ca Bình Bình còn đang bận đối phó với kẻ xấu, Lạc Lạc lại đang vui vẻ chạy ra khỏi hoàng cung cùng Long Nhất mỗi ngày.

Để làm gì? Tất nhiên nàng ấy chạy đến Bạch phủ, xem bệnh, thay thuốc và đưa thức ăn ngon đến cho Bạch tam công tử rồi.
Sau khi biết Bạch tam công tử của Bạch phủ bị mình và đại ca liên lụy, đồng thời cũng bị kẻ xấu hãm hại thì nàng ấy càng chăm chỉ chạy đến đây hơn.

Ban đầu Lạc Lạc làm vậy là vì xuất phát từ mối quan hệ thân thiết với Bạch tiểu thư, nhưng bây giờ mục đích này đã dần biến chất.

Ngay cả Bạch Ngọc Lan tiểu thư thấy cũng phải ghen tỵ. Nàng ấy nhìn Lạc Lạc đích thân mang thức ăn ngon đến Bạch phủ thì bĩu môi: "Công chúa, người lại mang thức ăn cho tam ca của ta sao? Có mang cho ta không vậy?"
Bạch tam công tử đã khỏe hẳn, đang ngồi trong thư phòng, vừa thấy Lạc Lạc xách cái hộp lớn bước vào thì nhanh chóng đứng dậy đón lấy cái hộp trong tay nàng ấy: "Công chúa, thần đã khỏe hơn nhiều, người không cần tốn công như vậy nữa!"

"Ai nói huynh khỏe chứ? Ta là đại phu hay huynh là đại phu?" Lạc Lạc không vui hỏi lại.

Nếu Lạc Lạc không mang đồ theo thì nàng ấy sẽ không tìm được cớ chạy đến Bạch phủ mỗi ngày, không thể gặp Bạch tam ca, vì vậy chắc chắn hắn ta phải chưa khỏe. Nàng ấy nói không khỏe thì là không khỏe, khi nào nàng ấy bảo khỏe thì mới khỏe.


Lạc Lạc: "..." Có một số người ỷ vào thân phận bằng hữu thân thiết nên được voi đòi tiên.

canvasb2c9752.pngÔi chao, nàng ấy nhớ mọi người quá!

Có điều nể mặt Bạch tam công tử đã nhiệt tình gắp ℓại cho mình, Lạc Lạc không từ chối mà cầm đũa ℓên rồi ăn vô tư.

Thế ℓà ba người ngồi trong phòng ăn uống no say, vui vẻ ăn thịt gà, húp canh, dường như ℓúc này thứ họ ăn không phải thịt gà mà ℓà ℓoại cảm xúc hạnh phúc nào đó.







Bình Luận (0)
Comment