Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 988 - Chương 988: Phiên Ngoại: Nhạc Nhạc 1

Chương 988: Phiên Ngoại: Nhạc Nhạc 1
Chương 988: Phiên Ngoại: Nhạc Nhạc 1
canvasb2c9880.png"Sư tổ, sư thúc tổ... cháu đến rồi đây! Cháu đến thăm hai người đây!" Nhạc Nhạc vừa vào cốc đã thoải mái vui vẻ giống như trở về nhà, ℓớn tiếng gọi hai vị ℓão nhân trong cốc.

Cửa cốc mở ra, Tiết thần y và La thần y đang chơi cờ đã biết bọn họ tới.

"Tứ tiểu tử tới rồi!"

canvasb2c9881.png"Nhạc Nhạc!"

Nhạc Nhạc: "..." Hắn ta muốn khóc, bao năm qua sư thúc tổ chỉ lo nhắm vào một mình hắn ta mà chê, vẫn chưa chê đủ à? Mấy bộ y phục ngài làm có bộ nào mặc ra ngoài được đâu?

Nương nói mấy bộ y phục đó chỉ thích hợp mặc đi trình diễn thời trang, hoàn toàn không thích hợp mặc vào ngày thường, mặc trong cốc còn được, mặc ra ngoài, ha... hắn ta sẽ nổi danh khắp Đại Yến mất. Bây giờ hắn ta trưởng thành rồi, cũng cần thể diện chứ.
"Tốt, tốt, răng của ta còn có thể ăn rất nhiều thịt bò khô nữa đấy. Lần trước Lạc Lạc mang tới đúng lúc sư tổ vừa ăn hết, Nhạc Nhạc, lần này nương có bảo cháu mang tới không?" Tiết thần y vui cười hớn hở nói.

Nhạc Nhạc: "..."
Hơn nữa, ai nói y phục này của xấu? Đây là y phục được Thượng y cục trong cung làm riêng cho hắn ta. Chất liệu vải tốt, kiểu dáng đẹp, mọi người đều nói hắn ta mặc vào rất đẹp, trong mắt sư thúc tổ lại thành cái bao bố. Hắn ta biết đòi công bằng ở đâu bây giờ.

"Đệ bớt nói vài câu được không, hài tử vừa mới đến, đệ đã tuôn một tràng rồi." Tiết lão nhân lườm sư đệ nhà mình, trách mắng.
"Nhạc Nhạc!"

"Sư tổ, sư thúc tổ..." Nhạc Nhạc chạy lên trước, ôm chặt hai vị lão nhân, sau đó lùi lại hai bước quan sát hai vị lão nhân, cười nói: "Sư tổ, sư thúc tổ, sức khỏe của hai người thế nào? Vẫn tốt chứ?"
"Ha... làm như huynh ít nói không bằng ấy. Lúc đòi Nhạc Nhạc đồ ăn, sao không thấy huynh nói ít hơn một chữ." La thần y lập tức phản bác, sau đó kéo tay Nhạc Nhạc: "Đi nào, Nhạc Nhạc, ta và sư tổ cháu đang đánh cờ, cháu biết tài đánh cờ của ông ấy rồi đấy, lại còn thích hồi cờ, cứ viện lý do lý trấu không chịu nhận thua, cháu làm người phân xử cho bọn ta đi."

Nhạc Nhạc: "..."
Hắn ta lấy bọc đồ từ tay hộ vệ phía sau rồi đưa cho sư tổ. Mẫu phi nói không sai, vừa gặp mặt đảm bảo chuyện sư tổ quan tâm nhất chính là hắn ta có mang thịt bò khô cho mình không. Đã bao nhiêu năm rồi, sư tổ ăn không biết chán.

"Nhạc Nhạc, y phục trên người cháu là ai may cho thế? Xấu quá đi mất, lát nữa sư thúc tổ làm cho cháu hai bộ đẹp hơn. Mẫu phi nhà cháu cái gì cũng giỏi, chỉ có điều mắt nhìn quá kém. Có khi các cháu khoác lên người bao bố nó cũng mặc kệ, còn cảm thấy nhi tử nhà mình có cốt cách tao nhã nữa." La thần y không thích đồ ăn, chỉ thích cái đẹp, con mắt kén chọn nhìn lướt qua người Nhạc Nhạc, bĩu môi nói.


Tiết thần y: "..."

"Sư thúc tổ, cháu vẫn chưa ăn cơm, cháu đói rồi cũng buồn ngủ nữa, cháu muốn đi ngủ." Nhạc Nhạc không thèm ℓàm người phân xử cho bọn họ đâu, đến cuối cùng hai ℓão nhân ℓại cùng trách hắn ta, dạy dỗ hắn ta rất kỹ. Không ℓàm, hắn ta không ℓàm đâu, chết cũng không ℓàm.

"Ồ, phải, quên mất, quên mất, cháu mau về phòng mình nghỉ ngơi đi, ta đi nấu cơm cho mọi người." La thần y biết nấu cơm, mặc dù nấu không quá ngon nhưng vẫn còn hơn mấy món khó nuốt của Tiết thần y.

"Vâng, cảm ơn sư thúc tổ." Nhạc Nhạc co chân chạy mất.







Bình Luận (0)
Comment