Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1022 - Chuong 1028: Phu The 1

Chuong 1028: Phu The 1 Chuong 1028: Phu The 1Chuong 1028: Phu The 1

Đương nhiên, những việc này chỉ là suy đoán của nàng, cụ thể Quách Hoàn nghĩ như thế nào, chỉ có thể có chính Quách Hoàn biết.

"Ngươi suy nghĩ cái gì?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

"Bảy ngày sau hành thích." Vệ Đình như suy nghĩ gì đó nói: "Đến tột cùng Bạch Liên Giáo và triều đình có thù gì? Lại có thù gì với hoàng thất? Thế nào cũng phải hành thích vua?”

Tô Tiểu Tiểu nói: "Có lẽ giáo chủ bọn họ muốn tự mình làm hoàng để."

Suy đoán này rất lớn gan.

Vệ Đình lâm vào trầm tư.

Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Đúng rồi, trước khi vừa mới lên xe ngựa, có phải Lâm lão bản cho ngươi thứ gì hay không? Nói là hiếu kính ngươi? Là cái này sao?"

Dứt lời, nàng cầm lấy một hộp nhỏ trên bàn, chậm rãi mở ra.

'A, thơm quá."

Vệ Đình cũng ngửi được mùi hương này.

Hắn nhíu mày, muốn ngăn cản lại không còn kịp nữa rồi, Tô Tiểu Tiểu đã hít mạnh một hơi.

Vệ Đình vội vàng lấy tráp khép lại!

Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía Vệ Đình: "Làm gì?"

Lông mi Vệ Đình run ray: "La dược, đừng ngửi."

Tô Tiểu Tiểu cổ quái hỏi: "Lâm lão bản hạ dược cho ngươi?"

"Không phải... Đó là...' Vệ Đình muốn nói lại thôi.

"Hả?" Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu mờ mịt nhìn hắn.

Vệ Đình nhắm mắt, hít sâu một hơi: "Là Hương Hợp Hoan... Dùng để trợ hứng. Ngươi chỉ hít một hơi, hẳn là không có việc gì."

Dừng một chút, hắn đứng dậy: "Ta đi ra ngoài ngồi, chính ngươi chờ lát nữa."

Tô Tiểu Tiểu kéo ống tay áo hắn lại, cười như không cười nhìn hắn: "Không phải nói ta chỉ hít một hơi, sẽ không có việc gì sao? Vậy ngươi trốn cái gì?"

"Đừng ồn." Vệ Đình thấp giọng nói.

Sắc mặt vẫn cao lãnh không khác ngày thường nhiều, giọng nói lại lộ ra một tia bất đắc dĩ rất nhỏ.

Tô Tiểu Tiểu đúng lý hợp tình nói: "Ta không ồn, là ngươi đang gây sự, ngươi đừng quên mình đang là mặt ai, không êm đẹp ngồi ở trong xe ngựa, lại muốn đi ra ngoài để người vừa vặn bắt gặp sao?" Vệ Đình sờ lên khuôn mặt dịch dung của mình theo bản năng.

Tô Tiểu Tiểu chậm rãi cười nói: "Đúng, ngươi có thể bóc mặt nạ da người, nhưng khuôn mặt của ngươi này, hình như cũng không an toàn đến đâu đi?"

Vệ Đình bị Quách Hoàn làm "Trọng thương”, nằm nhiều ngày ở y quán Đệ Nhất Đường như vậy, đến nay sinh mệnh không thoát khỏi nguy hiểm.

Nếu hắn thật dám công khai xuất hiện ở trên đường cái, nhân thiết liền băng rồi a.

Vệ Đình nhận mệnh ngồi trở về.

Tô Tiểu Tiểu kéo tay áo hắn vẫn chưa buông ra.

Nàng nhẹ giọng hỏi: "Ngươi nói, vì sao Lâm lão bản phải đưa loại thuốc này cho Quách Hoàn? Quách Hoàn nhìn rất chính nhân quân tử, cũng chơi đến chiêu ngâm như vậy."

Vệ Đình không nói chuyện.

Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu tò mò nhìn hắn: "Sao ngươi biết đây là hương liệu trợ hứng? Ngươi từng dùng rồi sao?"

Vệ Đình muốn nói lại thôi.

"A, nhớ ra rồi, ngươi chính là người từng đi thanh lâu, dùng những mi hương đó không ít đi?"

Tô Tiểu Tiểu vừa nói, vừa liếc nhìn chỗ không thể nói nào đó của hắn, nhướng mày nói: "Nhìn rất dọa người... Đẹp chứ không xài được sao?"

Gia hỏa này, chịu nổi với nam nhân nào?

Vệ Đình siết chặt nắm tay, lạnh lùng nhìn nàng, đáy mắt lạnh băng: "Ngươi muốn thử không?”

Tô Tiểu Tiểu hoàn toàn không có quẫn bách bị thắng một nước cờ, nhìn mọi nơi, hỏi: "Ở trong xe ngựa sao?"

Cơ thể xa phu bên ngoài run lên, trực tiếp đánh nghiêng xe ngựa, suýt nữa đụng vào trên tường!

Vệ Đình cách mành nhìn xa phu, nhíu chặt mày, lạnh như băng mà nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu như vẫn chưa cảm thấy mình nói lời hổ lang gì, vui vẻ thoải mái dựa vào trên gối, lười biếng lại bừa bãi vỗ bên cạnh người mình.

Như lại nói: Tiểu lang quân, lại đây.

Vệ Đình: ”...'
Bình Luận (0)
Comment