Chương 1056: Chân Tướng Rõ Rang 3
Chương 1056: Chân Tướng Rõ Rang 3Chương 1056: Chân Tướng Rõ Rang 3
Tô Tiểu Tiểu cẩn thận lưu ý vẻ mạt của mỗi người, lại chưa phát hiện bất kì sơ hở gì.
Vệ lão thái quân nói: "Chuyện này, là hai các ngươi điều tra, Đại Nha ngươi tới nói đi!"
Vệ lão thái quân đây là không xem Tô Tiểu Tiểu làm người ngoài.
Tô Tiểu Tiểu dừng một chút: "Được, ta tới nói."
Nàng vừa mới cẩn thận lưu ý vẻ mặt của mỗi người, lại chưa phát hiện bất kì sơ hở gì, chỉ có thể người kia che giấu cực tốt.
Chỉ tiếc, nàng đã biết nàng ta là ai.
Tô Tiểu Tiểu đứng lên nói: "Ta nói ngắn gọn, Quách Hoàn là mật thám Bạch Liên Giáo, ở Vệ gia, xác thực mà nói, ở trong phòng này có đồng đảng của hắn ta."
Lời này vừa nói ra, như một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.
Trừ Vệ phu nhân ra, gần như trên mặt mỗi người đều hiện lên một tia khác thường.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Cụ thể chuyện đã xảy ra về sau ta lại giải thích cho mọi người, mấy ngày trước Vệ Đình bắt Quách Hoàn, nội quỷ trong phủ mượn tay lão thái quân đưa túi thơm đến trên tay Phù Tô, cũng một đường truy tung theo mùi hương, đi vào địa điểm giam giữ, cứu Quách Hoàn ra."
Tưởng thị hỏi: "Đây không phải túi thơm trong phủ phát sao? Ta cũng có một cái. Tam tẩu ngươi cũng có đúng không?”
Trần thị gật đầu: 'Ừ, ta có."
Tô Tiểu Tiểu nhìn túi thơm trong tay: "Túi thơm không phải trọng điểm, chủ yếu là hương liệu bên trong. Loại hương liệu này, người ngửi không quá rõ ràng, chim thú càng mẫn cảm hơn."
Tưởng thị yếu ớt nhìn Vệ phu nhân, nhỏ giọng nói: "Hương liệu... Không phải nương làm sao?”
Ánh mắt mọi người động tác nhất trí dừng ở trên mặt Vệ phu nhân.
Vệ phu nhân rũ mắt, không nói gì.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta kiểm tra túi thơm của Hi Nguyệt, phát hiện hương liệu bên trong không giống túi thơm của Phù Tô. Phù Tô trộn lẫn chút ít mê hương có thể khiến lòng người tê mỏi, túi thơm khác không có."
Mọi người lại nhìn về phía Lý thị.
Lý thị nhảy dựng: "Nhìn ta làm gì! Các ngươi nghĩ là ta làm?”
Lam thị hỏi: "Bằng không... Vì sao chỉ có Hi Nguyệt không có mê hương độc?"
Lý thị lạnh lùng nói: "Họ Lam! Ta đắc tội ngươi sao!"
Tô Tiểu Tiểu nói tiếp: "Túi thơm trong viện tổ mẫu cũng không trộn lẫn mê hương, hai cái nhị tau cho ta cũng vậy."
Lý thị nhướng mày nói: "Xem đi xem đi! Không phải ta! A, nói không chừng là ngươi đấy! Ngươi và Quách gia đi lại gân! Mấy ngày trước ngươi còn nói, muốn cho quận chúa Linh Tê gả đến đây làm thất đệ muội! không chừng, ngươi chính là đồng đảng của Quách Hoàn!"
Lam thị vỗ cái bàn: "Nhị tẩu ngươi nói cẩn thận!"
"Ngươi còn vỗ bàn, ngươi làm phản rồi!" Lý thị tức giận nói: "Ngươi nói như thế nào ta nói như thế! Ác nhân cáo trạng trước, nói chính là ngươi!"
Lam thị thở phì phì nói: "Ta không có phản bội Vệ gia! Sao không ai nghi ngờ ngũ đệ muội?"
Tưởng thị mở to mắt: "Lại nói ta làm gì?"
Lam thị hừ nói: "Ngươi là gả vào Vệ gia muộn nhất! Ngươi vào cửa không đến hai năm, Vệ gia đã có chuyện! Chỗ nào có khéo như vậy!"
Tưởng thị khó thở: "Ngươi —"
"Đều đừng ầm ñ!" Vệ lão thái quân quát một tiếng chói tai, mấy người trợn mắt từng người xoay sang chỗ khác.
"Thất đệ muội ngươi nhìn ta." Tưởng thị kéo túi thơm của mình xuống dưới: "Còn có tam tẩu."
"Ta không mang.' Trần thị nói.
Tưởng thị nhíu mày nói: "Không phải mỗi ngày tam tẩu ngươi mang sao? Sao lúc này không đeo?"
Trân thị gãi đầu: "Đã quên."
Lam thị và Lý thị ho nghi nhìn về phía Trần thị: "Sẽ không phải là ngươi chứ..."
"Mọi người không cần nghi ky lẫn nhau, nội quỷ là ai, lòng ta đã có đáp án. Trừ túi thơm của Phù Tô ra, túi thơm còn lại đều sạch sẽ."
"Vì sao chỉ có Phù Tô có?" Lý thị hỏi.