Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1052 - Chương 1058: Thân Phận Thật Su Của Giáo Chủ 1

Chương 1058: Thân Phận Thật Su Của Giáo Chủ 1 Chương 1058: Thân Phận Thật Su Của Giáo Chủ 1Chương 1058: Thân Phận Thật Su Của Giáo Chủ 1

Vệ lão thái quân đau lòng tột đỉnh, không thua gì lại đánh mất một cốt nhục.

Vệ phu nhân thầm than một tiếng nhắm mắt lại.

Tưởng thị xoay người nhìn về phía Chử thị, hốc mắt phiếm hồng: "Đại tẩu, đây không phải là sự thật! Ngươi mau nói với thất đệ muội, là thất đệ muội nghĩ sai rồi, ngươi không phải nội quỷ! Ngươi không cấu kết với Bạch Liên Giáo! Ngươi không liên quan đến Quách Hoàn! Ngươi là vô tội..."

Nàng ta nói, nước mắt nóng bỏng chảy xuống.

Sau khi nàng ta gả vào Vệ gia, trượng phu bận về việc quân doanh, chung đụng với nàng ta thì ít mà xa cách thì nhiều, mỗi khi nàng ta cảm thấy khổ sở, đều sẽ đi tìm đại tẩu.

Trưởng tẩu như nương, ở trong lòng nàng ta, sớm đã xem đại tẩu thành người kính trọng giống mẫu thân.

"Tại sao lại như vậy, hu —”

Rốt cuộc nàng ta không nhịn được, khóc rống lên.

Lam thị rưng rưng quay mặt đi.

Nàng ta cũng khó có thể tin, cũng cảm thấy vô cùng đau lòng.

Lý thị hốc mắt hồng hồng: "Tổ mẫu, là nghĩ sai rồi? Các ngươi còn không bằng nghỉ ngờ ta... Nhị Lang là thứ tử... Không phải từ trong bụng một nương ra, có lẽ nhị phòng sinh dị tâm..."

Làm sao Vệ lão thái quân không hy vọng tất cả là bọn họ nghĩ sai rồi?

Nhưng túi thơm thật sự là Chử thị giao cho bà ấy, Chử thị còn nhấn mạnh—— Phù Tô chiêu muỗi, chính mình bảo nương thả nhiều hương liệu đuổi muỗi chút.

Lúc ấy căn bản bà ấy không nghi ngờ, chỉ cảm thấy trưởng tôn tức phụ này làm hết phận sự, đều chăm sóc mỗi người trong phủ đến tinh tế chu đáo 一

Tuy Trần thị sẽ không khóc, nhưng nàng ta cũng hảo khổ sở.

Vẻ mặt Vệ Đình phức tạp nhìn Chử thị.

Chử thị mười sáu tuổi gả vào Vệ gia, đến nay đã 12 năm.

Khi Vệ Đình vẫn là một hài tử, nàng ta cũng đã bắt đầu chăm sóc cho Vệ Đình.

Tuy Tưởng thị ngoài miệng nói ta nhìn Tiểu Thất lớn lên, nhưng kỳ thật, Chử thị mới chân chính nhìn Vệ Đình lớn lên.

Chử thị phản bội, với Vệ Đình mà nói lại làm sao không phải một loại tín ngưỡng sụp đổ?

Vệ Đình vẫn không nói chuyện.

Hắn muốn hỏi Chử thị vì sao, nhưng cổ họng hắn cứng ngắc. "Đại tẩu, vì sao...' Lam thị cũng không kiêm được nước mắt, khổ sở khóc lớn lên.

Việc này với mọi người mà nói đều là khó có thể chấp nhận.

Chử thị không nói một lời ngồi ở chỗ kia, không cãi lại vì chính mình.

Nàng ta như là chờ kết quả cuối cùng của mình.

Vệ lão thái quân vô cùng đau đớn nhìn nàng ta: "Vì sao ngươi phải phản bội Vệ gia? Ngươi gia nhập Bạch Liên Giáo khi nào? Hay là nói từ lúc bắt đầu, ngươi chính là mang theo mục đích gả vào Vệ gia? Ngươi nói đi!"

Chử thị rũ mắt không nói.

Vệ lão thái quân đảo quanh nước mắt ở hốc mắt, bà áy nhịn xuống, quát lên: "Có phải ngươi trộm ấn soái hay không?"

Tưởng thị ngơ ngác hỏi: "Ấn soái gì?"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Có người trộm ấn soái của Vệ lão tướng quân, giả tạo mật hàm ông ấy và Bắc Yến cấu kết, cũng mượn tay tâm phúc này ' đưa tới trong tay tổ phụ ta, để tổ phụ ta nghĩ lâm Vệ lão tướng quân thông đồng với địch phản quốc."

Tưởng thị rầu rĩ nói: "Ta nhớ ra rồi, lần trước tổ mẫu nói với chúng ta, tổ phụ và lão hộ quốc công có thể là bị kẻ gian châm ngòi, để chúng ta không cần làm khó dễ ngươi. Thì ra chân tướng ở chỗ này...

Nhưng có quan hệ gì với đại tẩu? Đại tẩu sẽ không có lỗi với Vệ gia..."

Nàng ta nhìn về phía Chử thị, nức nở nói: "Đại tẩu, ngươi nói chuyện đi, ngươi không trộm ấn soái có phải hay không? Ngươi không hãm hại tổ phụ có phải hay không?”

Nước mắt nàng ta phun như suối.

Lam thị cũng khóc thành lệ nhân.

Lý thị xoay người trộm gạt lệ.
Bình Luận (0)
Comment