Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1071 - Chương 1077: Ngôi Vị Thái Tử 1

Chương 1077: Ngôi Vị Thái Tử 1 Chương 1077: Ngôi Vị Thái Tử 1Chương 1077: Ngôi Vị Thái Tử 1

Công chúa Huệ An bắt lấy tay áo Cảnh Tuyên Đế: "Phụ hoàng, ngài tin tưởng mẫu phi... Mẫu phi sẽ không hạ độc mẫu hậu..."

"Bệ hạ, công chúa Tĩnh Ninh cầu kiến." Phúc công công bẩm báo.

Cảnh Tuyên Đế nhàn nhạt nói: "Tiến vào."

Công chúa Tĩnh Ninh đi vào, giao hình nhân nhỏ lục soát từ dưới giường phượng Khôn Ninh Cung ra cho Cảnh Tuyên Đế.

Cảnh Tuyên Đế nào còn không nhìn ra đối phương là hướng về phía Tĩnh Ninh?

Vẻ mặt của Cảnh Tuyên Đế lạnh hơn.

Trên người Tĩnh Ninh chịu tải khí vận hoàng tộc, động vào Tĩnh Ninh chính là động vào hoàng tộc, mấy nhi tử của ông ta sẽ không làm như vậy, Nhàn phi cũng sẽ không.

Từ Ngự Thư Phòng ra, công chúa Huệ An liếc công chúa Tĩnh Ninh một cái, không mặn không nhạt nói: "Cam ơn."

Công chúa Tĩnh Ninh không ý đến nàng ta, xoay người đi đến Khôn Ninh Cung.

Công chúa Huệ An bùng nổ, đuổi theo đi sóng vai với nàng ấy: "Này! Ta nói chuyện với ngươi đấy! Ngươi làm gì! Đừng tưởng hôm nay ngươi giúp mẫu phi ta, là có thể bày ra bộ dáng cao cao tại thượng này với ta! Ta ta ta... Ta không dễ chọc!"

Công chúa Tĩnh Ninh dừng bước chân lại, nhàn nhạt nhìn nàng ta một cái, nói: "Nói xong chưa? Nói xong ta phải ve Khôn Ninh Cung, đồ vật do bẩn kia còn không biết là ai thả, ta phải bắt được người, ta có rất nhiều việc cần hoàn thành, nếu ngươi chỉ muốn cãi nhau với ta, ta không có thời gian."

"Ta...

Công chúa Huệ An nghẹn nghẹn.

Công chúa Tĩnh Ninh cũng không quay đầu lại rời đi.

Tiểu thái giám nói: "Công chúa, nếu công chúa Tĩnh Ninh chết, người chính là công chúa duy nhất, đến lúc đó —"

Công chúa Huệ An nổi giận nói: "Ngươi nói hươu nói vượn cái gì! Nàng chết bản công chúa tìm ai cãi nhau! Nàng ta muốn chết cũng chỉ có thể bị bản công chúa tức chết! Về sau ngươi còn dám nói năng bậy bạ, ta bảo mẫu phi đuổi ngươi!"

Tiểu thái giám không nghĩ tới vuốt mông ngựa lại vỗ lên vó ngựa, sợ tới mức quỳ xuống: "Nô tài không dám! Công chúa tha mạng! Công chúa tha mạng! Công chúa tha mạng!"

Cảnh tuyên đế trong ngự thư phòng, bỗng nhiên mệt mỏi ngồi ở trên ghế.

"Bệ hạ!" Sắc mặt Phúc công công hơi đổi: "Ngai cẩn thận thân mình!" Cảnh Tuyên Đế nhéo giữa mày đau đớn, nói: "Gọi lão tam lại đây."

"Vâng."

Phúc công công tự mình đi Đại Lý Tự tuyên Tiêu Trọng Hoa đến.

Tiêu Trọng Hoa vào Ngự Thư Phòng, cung kính hành lễ với Cảnh Tuyên Đế: "Phụ hoàng."

Vẻ mặt Cảnh Tuyên Đế mệt mỏi: "Án tử tiến triển như thế nào?"

Tiêu Trọng Hoa nói: "Chưa bắt được Quách Hoàn, cấm vệ quân đang phối hợp Kinh Triệu Phủ toàn lực lùng bắt."

Cảnh Tuyên Đế hỏi: "Đà chủ Tân Thương Lan bắt về kia đâu? Cạy ra tin tức gì từ trong miệng ông ta không?”

Tiêu Trọng Hoa dừng một chút, nói: "Giáo chủ Bạch Liên Giáo đang trên đường tới kinh thành, hoặc là... Đã vào kinh. Nhi thần có khuynh hướng vế trước."

Bọn họ lật kinh thành từ đáy lên trời, không có bóng dáng của Quách Hoàn, ngược lại là tìm được hai chiếc xe ngựa để vải dệt thấp kém trong rừng ở ngoài cửa nam thành, với thi thể vài tên cao thủ Bạch Liên Giáo.

Tiêu Trọng Hoa phán đoán, mấy người này là hộ tống Quách Hoàn ra khỏi thành, không biết nửa đường gặp chuyện gì, lại đều bị giết.

Quách Hoàn cũng không cánh mà bay.

Bất luận như thế nào, Quách Hoàn nhất định đi tìm giáo chủ, hắn ta ra khỏi thành, đã nói lên giáo chủ cũng ở ngoài thành.

"Lại là Bạch Liên Giáo!" Cảnh Tuyên Đế tức đến huyết khí cuồn cuộn, trước mắt biến thành màu đen.

"Phụ hoàng!" Tiêu Trọng Hoa nhanh vòng đến bên cạnh người ông ta, giơ tay đỡ lấy cơ thể lung lay sắp đổ của ông ta: "Ngài không có việc gì chứ?"

Cảnh Tuyên Đế ổn định cơ thể, lấy ra một bọc vải ở trên bàn, lộ ra hình nhân nhỏ đâm đầy kim kia.
Bình Luận (0)
Comment