Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1076 - Chuong 1082: Gap Lai 1

Chuong 1082: Gap Lai 1 Chuong 1082: Gap Lai 1Chuong 1082: Gap Lai 1

Người nọ như không muốn bị càng nhiều người phát hiện bộ dáng của mình, vội vàng xoay người đi, nâng tay trái lên, khẩn trương khép chặt áo choàng của mình.

Ba đứa nhỏ càng ngày càng gan.

Hắn ta cũng không quay đầu lại mà rời đi.

Tô Tiểu Tiểu vẫn không muốn thả hắn ta đi nhanh như vậy, nàng muốn biết rõ ràng hắn ta là ai, đến tột cùng đã trải qua cái gì, vì sao khuôn mặt bị phá huỷ, lại vì sao năm lần bảy lượt trợ giúp mình?

Còn có người tốt đêm đó bôi tán cầm máu và căng ô che mưa cho Tần Thương Lan, lại có phải hắn ta hay không?

Trong lòng có quá nhiều nghi hoặc, Tô Tiểu Tiểu duỗi tay bắt, lúc này hắn ta lại có phòng bị, không để Tô Tiểu Tiểu đụng vào cơ thể của hắn ta.

Nhưng mà chuỗi chuông rỉ sắt bên hông hắn ta lại bị Tô Tiểu Tiểu kéo xuống.

Hắn muốn cướp chuông nhỏ về.

"Nương, người đang làm gì? Hi Nguyệt tỷ tỷ, ngươi nhanh lên!"

Là giọng nói đáng yêu của Tiểu Hổ.

Không biết có phải ảo giác của mình hay không, Tô Tiểu Tiểu cảm giác cơ thể của hắn ta như cứng lại, tay đoạt lại lục lạc lập tức rụt trở về.

Sau đó hắn ta trốn đi.

"Nương!"

Ba đứa nhỏ nhào vào trước mặt Tô Tiểu Tiểu.

Nàng khom người, ôm ba tiểu gia hỏa.

Chờ nàng quay đầu nhìn lại đối phương đã rời đi, đã không có bóng dáng của đối phương.

Nhưng nàng biết, hắn ta đã tới.

Tiểu Hổ thấy đoạn kiếm trên mặt đất, chạy tới muốn nhặt.

Tô Tiểu Tiểu vội vàng kéo tiểu gia hỏa trở về: "Se đứt tay, nguy hiểm."

"Nguy hiểm." Tiểu Hổ ngồi ở trong lòng Tô Tiểu Tiểu, đặc biệt ngoan dựa đầu nhỏ trên đầu vai Tô Tiểu Tiểu.

Tuy không thể chơi kiếm, nhưng cọ một cái ôm cũng rất vui vẻ.

"Sao các con lại đây?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Tay Đại Hổ chỉ về phía xe ngựa: "Tư Không gia gia dẫn chúng con ra chơi."

Tuổi tác Tư Không Vân lớn hơn Tô Thừa vài tuổi, bối phận tương đồng Tô Thừa, lúc này, ba người cũng gọi gia gia là tương xứng.

Trên xe ngựa khóe miệng Tư Không Vân co rút.

Ta có nói muốn dẫn các ngươi ra chơi sao?

Ta là ngại Khâm Thiên Giám ồn, cho nên ra thanh tịnh trong chốc lát được chứ?

Tư Không Vân cũng là thật thảm, tự nhận là thoát khỏi mấy tiểu quỷ, lên trên xe ngựa ngồi xuống mới phát hiện ba người sớm đã xếp hàng ngôi ở trong xe ngựa, còn tiện thể mang theo một cô bé.

Quả thực Tư Không Vân muốn hỏng mất được chứ?

Tô Tiểu Tiểu thả Tiểu Hổ xuống, sờ đầu nhỏ ba người: "Chúng ta trở về đi."

"Vâng!"

Ba người gật đầu.

Vệ Hi Nguyệt lại ôm bình chạy đến cuối ngõ nhỏ, ngó trái ngó phải.

Tiểu Hổ đi qua, kéo tay áo cô bé: "Hi Nguyệt tỷ tỷ, chúng ta trở về."

Vệ Hi Nguyệt và Tiểu Hổ trở về, mỗi bước đi lưu luyến, như đang tìm kiếm cái gì đó.

Lại nói sau khi Từ Khánh điều khiển xe ngựa rời đi, một đường chạy về phía nam, ngừng xe ngựa ở một gian y quán gan đó.

Tần Yên Nhiên bị mũi tên Tô Tiểu Tiểu bắn trúng hõm vai.

Lần trước có người tay không ném bắn tên vẫn là Vệ Đình, nàng ta trăm triệu không dự đoán được Tô Tiểu Tiểu cũng có lực đạo và chính xác kinh người này.

Thật không nghĩ, nếu Tô Tiểu Tiểu dùng cung bắn, có phải đã bắn xuyên mình hay không?

"Đại tiểu thư, tới y quán rồi." Từ Khánh vén rèm lên, nói với Tân Yên Nhiên.

Tần Yên Nhiên đau đến sắc mặt trắng bệch: "Không thể đi y quán..."

Từ Khánh nhíu mày nói: "Ngươi bị thương rất nghiêm trọng."

Tần Yên Nhiên nhịn đau đớn, mồ hôi lạnh ròng ròng nói: "Hôm nay ta ... Chưa thấy được Tô Đại Nha... Cũng không cho ngươi đi ám sát nàng ta... Ta càng không bị nàng bắn thương..."
Bình Luận (0)
Comment