Chuong 1107: Kieu Ngao Benh Vuc Nguoi Minh 2
Chuong 1107: Kieu Ngao Benh Vuc Nguoi Minh 2Chuong 1107: Kieu Ngao Benh Vuc Nguoi Minh 2
Khanh một tiếng, đao kiếm va chạm ở trong bóng đêm liên tiếp bắn ra tia lửa.
Thân thủ của Lãnh Chỉ Nhược rất tốt, xem ra ở cung học, nàng ấy cũng che dấu không ít thực lực.
"Phụ thân, nàng là đồng học của con." Tô Tiểu Tiểu nói.
"A."
Tô Thừa thu đao, ông không đánh đồng học của khuê nữ: "Không đúng, không phải đồng học của con đều là nữ nhi sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đúng vậy."
Tô Thừa không hề khó xử Lãnh Chỉ Nhược, quay đầu nói với Lãnh tướng quân: "Hôm nay lão tử buông tha cho ngươi trước! Lần sau còn dám tới tìm khuê nữ ta phiền toái, quản ngươi có phải võ tướng nhị phẩm hay không, một đao băm ngươi!"
Lãnh Duệ cắn răng nói: "Phụ thân ta là hút vào chướng khí, bằng không ngươi thật sự cho rằng đánh thắng được phụ thân ta! Có bản lĩnh hồi kinh lại so một trận!"
Người bình thường nghe xong lời này có thể sẽ nói — so một trận thì so một trận, luận võ thấy thật chương!
Mạch não của Tô Thừa không như vậy.
Ông đúng lý hợp tình nói: "Ta đánh không lại, phụ thân ta đánh thắng được!"
Ai mẹ nó muốn so một trận với ngươi?
Ta để phụ thân ta lên!
Đua phụ thân, thật hương!
Lãnh Duệ nghẹn họng, thâm mắng Tô Thừa không biết xấu hổ.
Tô Thừa mới mặc kệ Lãnh Duệ nghĩ như vậy, mặt hữu dụng sao? Có thể ăn sao? Có phụ thân không cần, thế nào cũng phải tự mình so nắm tay, ông ngốc sao?
Tô Tiểu Tiểu vẫn luôn ở quan sát phụ thân Lãnh Chỉ Nhược, nàng có thể nhìn ra, thực lực của ông ta xa không ngừng ở đây, xác thật là bị chướng khí liên lụy.
Lãnh gia và Vệ gia giao hảo, Lãnh tướng quân là một tay Vũ An Quân đề bạt lên.
Nhưng... Lãnh gia thật là người một nhà sao?
Tô Thừa chơi xong uy phong, khiêng đại đao, lục thân không nhận nen bước rời đi.
Ông nhìn thấy đại khuê nữ béo, thái độ lập tức thay đổi, ông ngồi xuống sủng nịch nhìn nàng: 'Khuê nữ, các con không có việc gì chứ?”
Ông đương nhiên biết "Hộ vệ" này là Tô Mạch. "Tạm thời không có việc gì." Làm trò trước mặt phụ tử Lãnh gia, Tô Tiểu Tiểu không tiện nói tỉ mỉ thương thế của Tô Mạch: "Đúng rồi phụ thân, sao người lại tới đây?"
Tô Thừa nói: "Ta tới tìm con! Ta gặp phải công chúa đồng học của con, các nàng nói con ra khỏi thành, ta đoán được con tới tìm Tô Mạch, đã tới tìm con. Thế nào? Khôi giáp cũng không tệ lắm chứ?"
Tô Tiểu Tiểu cười gật đầu: "Phụ thân ta thật soái!"
"Đúng vậy!" Tô Thừa soái khí sờ đầu.
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Canh giờ này, cửa thành hẳn là đóng đi?"
Tô Thừa cởi thẻ bài bên hông xuống: "Giam chính cho ta một lệnh bài có thể ra khỏi thành, ông ấy còn cho ta một lọ đường đậu, nói có thể chống đỡ chướng khí, chính là có tác dụng trong thời gian hạn định hơi ngắn, một viên chỉ có thể chống nửa canh giờ."
Khóe miệng phụ tử Lãnh gia co rút.
Bọn họ tốn số tiền lớn, mua được thuốc viên cũng chỉ có thể chống đỡ mười năm phút mà thôi, còn không thể thở nhiều, nếu không dược hiệu giảm phân nửa.
Ngươi một viên là có thể chống nửa canh giờ, còn ghét bol
Nhưng mà đây không phải khiến người đỏ mắt nhất.
Chỉ thấy Tô Tiểu Tiểu lấy ra một mặt nạ bảo hộ phòng độc từ trên yên ngựa: "Phụ thân, người đeo cái này lên, thuốc lưu trữ trước, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào."
Lãnh Duệ tức điên: "Ngươi có ba cái mặt nạ, làm gì không sớm lấy ra?"
Tô Tiểu Tiểu không chút để ý nói: "Ngươi cũng nói là mặt nạ của ta, ta đeo một cái, ném một cái, cũng không cho ngươi."
Lãnh Duệ tức đến ngã ngửal
Sao trên đời lại có thể bực bội người như vậy?
nhiều mặt nạ Có như vậy cũng không chịu chia cho bọn họ một cái, quả thật là không thể nói lý!