Chương 1109: Ác Bá Mạnh Nhất! 2
Chương 1109: Ác Bá Mạnh Nhất! 2Chương 1109: Ác Bá Mạnh Nhất! 2
Tô Tiểu Tiểu cổ quái hỏi: "Ngươi là người có kỹ xảo nhận gì đặc thù sao? Mới vừa rồi ta muốn hỏi, ta mang mặt nạ bảo hộ phòng độc, cũng không lên tiếng, sao ngươi nhận ra ta?"
Lãnh Chỉ Nhược nhìn thân hình béo của nàng, vẻ mặt liếc mắt một cái khó nói hết.
Xử lý xong thương thế cho nàng ấy, Tô Tiểu Tiểu cam túi nước đứng lên, thuận tiện vứt cho Lãnh Chỉ Nhược một bình thuốc nhỏ.
Lãnh Chỉ Nhược nhìn bình thuốc: "Đây là —"
Tô Tiểu Tiểu không quay đầu lại, chỉ nhàn nhạt vẫy tay: "Giải độc hoàn Khâm Thiên Giám, không cần cảm ơn."
Lãnh Chỉ Nhược ve tới trên cỏ.
Lãnh Due bực bội mà cầm túi nước, rút nút bình, uống lên từng ngụm.
Lãnh tướng quân nhìn phụ tử đối diện.
Tô Thừa đang nỗ lực cho đại khuê nữ béo nhà mình ăn, vừa là điểm tâm lại là chà bông, còn có mấy quả đào mới mẻ, tất cả đều là hái ở rừng đào.
Người khác đều vội vàng chạy trốn, ông còn có nhàn hạ thoải mái chọn mấy quả đào to.
Lãnh tướng quân thu hồi ánh mắt, hỏi Lãnh Chỉ Nhược nói: "Nghe được tin tức gì?"
Lãnh Chỉ Nhược nói: "Bọn họ là theo dõi Bạch Liên Giáo tiến vào, không giống cửa ra vào của chúng ta."
Lãnh Duệ ý vị nói: "Vận khí tốt như vậy, còn có thể theo dõi đến Bạch Liên Giáo!"
Lãnh tướng quân lại nói: "Hộ vệ kia là thân phận gì?”
Lãnh Chỉ Nhược nói: "Chính là hộ vệ."
Lãnh tướng quân nhíu mày: "Ngươi xác định?"
Vẻ mặt Lãnh Chỉ Nhược bình tĩnh: "Nàng nói như vậy."
Lãnh tướng quân không nghi ngờ Lãnh Chỉ Nhược, nữ nhi này nghe lời nhất, cũng không cãi lời mệnh lệnh của ông ta thân phụ này.
Hai phụ tử ăn uống no đủ, Lãnh Due bị thèm đến nước miếng chảy ròng.
Lãnh tướng quân nhàn nhạt hỏi: "Các ngươi không đi sao?"
Tô Thừa tức giận mà dỗi nói: "Ngươi quản chúng ta? Muốn đi thì ngươi đi!"
Lãnh Duệ châm chọc nói: "Các ngươi là không dám tự mình đi? Muốn chờ chúng ta đi chung!"
"Lêu —"
Tô Thừa trợn trắng mắt, le lưỡi. Lãnh Due khó thở: "Ngươi!"
Lúc này, cách đó không xa truyên đến một tiếng hét thảm, ngay sau đó là tiếng vang của chiến đấu về phía này.
Ánh mắt Lãnh tướng quân lại dời từ hai người phụ tử đi lần nữa.
Hai người không có nửa phần ý tứ đi xem.
Vốn dĩ, mục đích của bọn họ là tìm Tô Mạch, hiện giờ tìm được người rồi, náo nhiệt của người khác, bọn họ thật đúng là không thích xem.
Lãnh tướng quân lại khác, ông ta là có nhiệm vụ bảo vệ hai vị hoàng tử trong người.
"Đi! Đi nhìn một cái!"
Ông ta dẫn theo Lãnh Chỉ Nhược và Lãnh Duệ đi phía trước.
Tô Thừa hỏi: "Khuê nữ, chúng ta thật sự không đi sao?"
Tô Tiểu Tiểu phúc hắc nói: "Đi, để họ Lãnh xung phong, tiêu hao ông ta một chút."
Khi hai phụ tử chạy đến bên kia, hiện trường đánh nhau đã kết thúc không sai biệt lắm.
Lãnh tướng quân bị bắt vận dụng một chút nội lực, sắc mặt không được tốt.
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu đảo qua: "A, thì ra là đại điện hạ, ta nói vì sao Lãnh tướng quân ra sức như thế."
Tiêu Độc Nghiệp nhìn thấy phụ tử Tô Thừa mang mặt nạ bảo hộ phòng độc, sợ tới mức lông tơ dựng lên!
Mặt nạ bảo hộ kia... Thật là đáng sợ.
Từ từ, giọng nói của tiểu nha đầu này .…
Giữa mày Tiêu Độc Nghiệp nhảy dựng: "Tô Đại Nha?"
Tô Tiểu Tiểu nhoẻn miệng cười: "Hạnh ngộ, đại điện hạ."
Tiêu Độc Nghiệp trầm giọng nói: "Các ngươi đeo đồ vật kỳ quái gì trên mặt vậy?"
Không chỉ có người đeo, con ngựa cũng đeo, buổi tối, hù chết người được chứ?
Lãnh Due nói: "Điện hạ, đó là mặt nạ có thể chống đỡ chướng khít"
"Còn có loại đồ vật này?" Tiêu Độc Nghiệp chính là vì tránh đi rừng chướng khí mới đi đường xa, chưa từng nghĩ sẽ gặp Bạch Liên Giáo phục kích, tổn thất gần một nửa cao thủ.