Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1139 - Chương 1145: Hổ Lì Lom 3

Chương 1145: Hổ Lì Lom 3 Chương 1145: Hổ Lì Lom 3Chương 1145: Hổ Lì Lom 3

Trình công công bước vào bên trong đem đan dược mang ra ngoài.

Đột nhiên, một tên tiểu thái giám bẩm báo: "Bệ hạ, Tư Không tổng quản đến, nói sáng nay đưa nhầm đan dược rồi, ngài ấy tự mình mang đan dược đúng tới."

Cảnh Tuyên Đế nhíu mày: "Để hắn vào."

Tư Không Vân bước vào trong, thấy Thái hậu cũng đang ở đây, kinh ngạc chắp tay hành lễ: "Thần tham kiến bệ hạ, tham kiến Thái hậu nương nương."

Cảnh Tuyên Đế hỏi Tư Không Vân: "Ngươi đưa nhầm đan dược à?"

Tư Không Vân chắp tay: "Dạ, rương đan dược kia là vi thân đang sử dụng, cái rương ở cửa kia mới là đặc biệt luyện chế cho bệ hạ."

Cảnh Tuyên Đế nhìn về phía Thái hậu: "Mẫu hậu có còn muốn đốt không?"

Thái hậu quan sát Tư Không Vân một lúc, ho nhẹ một tiếng: "Nếu đã thế thì trả lại cho tổng quản đi."

Tư Không Vân ra lệnh cho đệ tử đem rương đan dược ra ngoài.

Nhưng vừa đi tới cửa, Cảnh Tuyên Đế đột nhiên nói: "Đợi đã."

Thần sắc Tư Không Vân cùng Thái hậu khựng lại.

Cảnh Tuyên Đế đứng lên, chậm rãi đi tới: "Mở ra, để trẫm xem một chút."

Sắc mặt Tư Không Vân cùng Thái hậu biến đổi.

Đệ tử Khâm Thiên giám để rương lớn trên mặt đất, nghiêng đầu nhìn về phía Tư Không Vân.

"Sư phụ, ngài có muốn mở ra không?"

Tư Không Vân nhắm mắt lại.

Bệ hạ đã mở miệng, hắn có thể từ chối sao?

Cảnh Tuyên Đế thực sự cũng không thể nói được là hắn ta cảm thấy có gì đó kì quái ở trong rương.

"Không nghe thấy lời trãm nói sao? Trẫm nói, mở nó ral"

Các đệ tử trố mắt nhìn nhau.

Phúc công công không hiểu, sao lại không được mở cái rương?

Cứ ngăn không cho mở sẽ chỉ khiến Cảnh Tuyên Đế hoài nghi, khiến hắn ta càng thêm tò mò thứ ở bên trong.

Mà cũng không thể cản được hắn —

Thái hậu quyết định giả bộ bất tỉnh.

Bà đỡ trán, đang chuẩn bị thể hiện công phu cung đấu mười mấy năm qua không có dùng, ai ngờ Toàn công công lại vọt tới, một tay mở cái rương ral

Lần này Thái hậu thực sự sắp hôn mê rồi.

Hô hấp Tư Không Vân ở bên cạnh cũng tắc nghẹn.

Cảnh Tuyên Đế không chớp mắt nhìn vào trong rương... Giơ tay cầm một vật nhỏ lên: "Đồng la?"

Cung Khôn Ninh, công chúa Tĩnh Ninh đang dạy công chúa Huệ An bắn cung.

Kỹ thuật bắn cung của công chúa Huệ An chưa bao giờ làm người khác thất vọng, xưa nay luôn bắn trượt bia, luyện cả buổi sáng, một cái bia ngắm cũng không bắn trúng.

Công chúa Huệ An tức giận ném cây cung: "Cây cung này không tốt!"

Công chúa Tĩnh Ninh thản nhiên nói: "Chính ngươi không được, còn trách cây cung?”

Công chúa Huệ An giả bộ nghiêm túc nói: "Chính là cung không tốt! Lần trước ta đã bắn trúng hồng tâm!"

"Một lần." Công chúa Tĩnh Ninh nhấn mạnh.

Huống chỉ lần đó rốt cuộc có phải Huệ An bắn đi hay không, còn khó mà nói được.

"Ngươi... Cái vườn này của ngươi không được! Quá nhỏ rồi! Bia ngắm đặt không chính xác!"

Công chúa Huệ An bới móc đủ thứ, tóm lại chính là không thừa nhận bản thân không giỏi.

Công chúa Tĩnh Ninh nói: "Tốt lắm, đi ngự hoa viên luyện, nơi đó đủ lớn."

Công chúa Huệ An muốn sụp đổ.

Hai người mang theo cung nữ thái giám đi ngự hoa viên.

"Ghế quá nóng!"

“Nước quá lạnh!"

"Mặt trời quá lớn!"

Công chúa Huệ An tiếp tục bới móc.

Gần đây bởi vì tin tức Tiêu Trọng Hoa chọc giận Cảnh Tuyên Đế truyền đi gây ồn ào huyên náo, đãi ngộ của Khải Tường cung ở phủ Nội vụ cũng bị ảnh hưởng, nhưng vì công chúa Huệ An được đón vào Khôn Ninh cung, ngày đêm ở cùng một chỗ với Công chúa Tĩnh Ninh, tạm thời, cũng không có ai dám gây khó dễ cho nàng ta.

"Ta nghỉ một lát không được sao? Cánh tay ta mỏi quá." Công chúa Huệ An tủi thân muốn chết.
Bình Luận (0)
Comment