Chuong 1152: Quan He Cha Con 3
Chuong 1152: Quan He Cha Con 3Chuong 1152: Quan He Cha Con 3
Lần này Cảnh Tuyên Đế điều cấm vệ quân đến, hiệp lực với Hình bộ tham gia điều tra.
Tô Thừa nhận được lệnh của Hoàng Thành ti, tạm thời bổ nhiệm ông ấy thay thế chức phó thống lĩnh cấm vệ quân.
Cấm vệ quân tổng cộng có bốn tên phó thống lĩnh, một người bị điều tra cùng Tần Giang, một người đã chết trong rừng đào mấy ngày trước.
Tô Thừa hỏi cha mình có muốn đi hay không.
Tần Thương Lan nói: "Là một cơ hội rèn luyện hiếm có, đi đi."
Nói bóng gió, không phải công việc béo bở, không thể vơ vét được gì.
Tô Thừa: "Ồ”"
Để ngăn chặn có người hoạt động trong bóng tối, địa điểm điều tra được xác định bằng cách bốc thăm.
Địa điểm điều tra đầu tiên Tô Thừa rút thăm được là điện Chiêu Dương của Thái hoàng thái hậu. ...
Lúc hoàng hôn.
Đội ngũ hoà đàm của triều đình đã chờ đợi cả ngày ở lối vào rừng đào.
Lãnh tướng quân mặt đen thành đáy nồi, con trai hắn còn ở trong tay Bạch Liên giáo.
Lãnh Chỉ Nhược cũng tới, vẫn ăn mặc thành thị vệ như cũ.
Tiêu Trọng Hoa ngôồi ở vị trí chủ vị trong trướng lớn, Cảnh Dịch canh giữ ở phía sau hắn.
Lão Hầu gia thì ngồi ở vị trí đầu tiên phía dưới hắn.
Lão Hầu gia cùng Tiêu Trọng Hoa đều rất bình tĩnh.
Một người đa mưu túc trí, một người bày mưu lập kế, tóm lại vui buôn mặt đều không đổi sắc.
Đại Lý Tự Khanh cùng sư gia di vào.
Hai người bọn họ cũng không phải là quan viên hòa đàm, chỉ phụ trách canh giữ ở lối vào.
Đại Lý tự khanh chắp tay: "Tam điện hạ, Bạch Liên giáo vẫn không có động tĩnh."
Lãnh tướng quân nhíu mày: "Thư từ hòa đàm thật sự đưa đến tay Bạch Liên giáo chưa?”
Tiêu Trọng Hoa nói: "Cảnh Dịch tự tay đưa, sẽ không sai."
Cảnh Dịch liếc Lãnh tướng quân một cái, hắn cũng không liên quan đến Lãnh, nhưng thái độ của Tô Tiểu Tiểu ở trong rừng, cũng quyết định thái độ hôm nay của hắn đối với Lãnh gia.
Hắn lạnh lùng nói: 'Lãnh gia các ngươi có thể tự mình đi đưa một lần."
Lãnh tướng quân là trưởng bối, chức quan cũng ở trên Cảnh Dịch, Cảnh Dịch nói lời này, quả thực có chút không nể mặt hắn.
Nhưng Cảnh Dịch là Tiểu Hầu gia, lại là em họ của Tam điện hạ, Lãnh tướng quân rõ ràng không thể tính toán với Cảnh Dịch.
Đại Lý Tự Khanh giảng hòa: "Rừng đào có nhiều lối vào, chúng ta có cần đi lối khác vào xem thử không?"
Tiêu Trọng Hoa nói: "Không cần, nhất cử nhất động của chúng ta đều nằm trong sự giám sát của Bạch Liên giáo, Bạch Liên giáo nếu có lòng hòa đàm, đã sớm tìm tới nơi này rồi."
Sư gia nhịn không được mở miệng nói: "Vậy là bọn họ không có ý định hoà đàm cùng triều đình?"
Tiêu Trọng Hoa hạ mình cầu hiền, không vì thân phận sư gia hèn mọn mà ngoảnh mặt làm ngơ với câu hỏi của hắn: "Là đang ra oai phủ đầu triêu đình."
Sư gia được sủng ái mà lo sợ, lập tức mắng chửi: "Đúng là Bạch Liên giáo, thật là kiêu ngạo!"
Lão Hầu gia từ đầu đến cuối không nói gì.
Dẫn binh nhiều năm như vậy, ông ấy sớm đã không còn dính vào loại chuyện vô nghĩa này, ngoại trừ lão cầm thú, ông ấy cũng lười lãng phí miệng lưỡi với bất kỳ ai.
Ánh mắt Lãnh tướng quân dừng ở phía sau lão Hầu gia: "Tô Hầu gia, thị vệ này của ông nhìn có chút lạ mặt.”
Lão Hầu gia nhấp một ngụm trà: "Ừ'"
Không có đoạn sau.
Lạ mặt thì sao?
Phạm pháp à?
Lão tử có mấy hộ vệ cần giao phó cho ngươi à?
Ngươi được tính là cọng hành nào?
Đừng nhìn lão Hầu gia yêu thương có thừa đối với mấy người Tô Thừa, ở trước mặt người ngoài chính là một tảng đá thối không ai gặm nổi.
Lãnh tướng quân tự tìm mất mặt, lạnh mặt phất tay áo đi ra ngoài!
Nhắc tới Lãnh gia này cũng không khó, trước đây Vệ lão tướng quân khi còn sống, hắn cũng không y vào công lao mà kiêu ngạo như vậy.