Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1174 - Chuong 1180: . Cha Hay Ca Ca. 2

Chuong 1180: . Cha Hay Ca Ca. 2 Chuong 1180: . Cha Hay Ca Ca. 2Chuong 1180: . Cha Hay Ca Ca. 2

Khi Uất Trì Tu đỡ Vệ Đình đứng dậy, chỉ có một tiếng kêu giòn, cả tảng đá đều bị cắt thành từng mảnh.

Nếu đây là chân người...

Uất Trì Tu tặc lưỡi nói: "Đại nhân, ông ngoại của ngài cũng thật độc ác."

Vệ Đình cũng không hỏi tại sao Tô Tiểu Tiểu lại ở đây, nha đầu này cũng rất trung thực nói ở Khâm Thiên Giám.

Thấy nàng không sao, hắn hỏi: "Mọi người đã gặp Tô Hầu gia chưa?”

Uất Trì Tu nói: "Gặp rồi, ông ấy đang ở trong rừng bên kia, lát nữa chúng ta sẽ đi tìm ông ấy. Khoan nói chuyện này, Tu Nô xảy ra chuyện gì vậy? Mặt hắn tại sao lại có một chiếc mũ tre che mặt?"

Sau đó, hắn ta quỳ xuống và cởi chiếc mũ tre ra khỏi mặt Tu NO Thi ra hắn ta trông như thế này. Hả? Trên người hắn ta không có vết thương nào cả, sao lại ngất xỉu vậy?”

Uất Trì Tu vừa nói vừa lấy ra hỏa ấn, nhìn kỹ lại dưới ánh lửa, phát hiện trán Tu Nô có màu xanh.

Hắn lại nhìn Vệ Đình, trán Vệ Đình cũng có một vết bầm tím lớn.

Vẻ mặt của hắn ta trở nên khó hiểu: "Không phải chứ, đại nhân, người không đánh lại hắn, vậy nên dùng chiêu húc đầu sao?"

Đây là cách chiến đấu của trẻ con khi đánh nhau sao?

Vệ Đình vẻ mặt không thay đổi nói: "Không có."

Dấu vết này chính là có rồi!

Uất Trì Tu vẫn không hiểu hắn sao?

"Có chuyện gì vậy?" Tô Tiểu hỏi.

Vệ Đình dừng lại và kể lại những gì đã xảy ra trước đó.

Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Ý chàng là, khi hắn ta nhìn thấy chiếc chuông sắt của chàng, hắn ta đột nhiên mất trí, sau đó chàng nhân cơ hội lao vào hắn ta, đánh hắn ta bất tỉnh bằng đầu của mình?"

Vệ đại nhân vô song như vậy mà lại dùng đầu để đánh người khác, hắn thực sự không dám nghĩ đến cảnh tượng đó.

Ngay cả Tu Nô cũng không ngờ lại gặp được một đối thủ vô liêm sỉ như vậy.

Vệ Đình Đình nghiêm túc nói: "Cái này gọi là thiết đầu công, là một tuyệt kỹ độc nhất của Thiếu Lâm”

Tô Tiểu Tiểu: "... Uat Trì Tu: "..."

Tô Tiểu Tiểu nói: "Lúc hắn cùng chàng đánh nhau trong rừng, nói rằng nhìn chàng rất thân thuộc, sau đó nhìn thấy chiếc chuông sắt của chàng thì ngay lập tức bị mê hoặc có khi nào hai người quen nhau không? Hắn có khi nào là ca ca nào đó của chàng? Hay là... phụ thân?”

Vệ Đình nói: "Không phải, phụ thân và ca ca của ta cũng sẽ không già đến như thế này."

Hắn thực ra cũng nghi ngờ khả năng này, cho nên mới bằng mọi giá đánh vào Tu Nô. Thực ra hắn chỉ muốn hất văng chiếc mũ tre của hắn ta ra, nhưng hình như... lực có hơi mạnh một chút.

Tô Tiểu Tiểu sờ cằm: "Có khi hắn cố ý thay đổi dung mạo cũng nên."

Vệ Đình: "Hả?"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Ồ, đúng vậy, chính là thay đổi dung mạo."

Vệ Đình nói theo sự hiểu biết của chính mình: "Hắn ta không đeo mặt nạ da người, cũng không ngụy trang."

"Cái đó cũng không chắc chắn, có rất nhiều cách để thay đổi dung mạo."

Tô Tiểu Tiểu đi tới, kéo lấy một lon tóc của Tu Nô. ...

Tu Nô tỉnh dậy trong không gian đầy tiếng mút sữa.

Hắn mở mắt, ngồi dậy và đi lấy thanh kiếm bên cạnh nhưng lại không vững.

Không chỉ vậy, đầu hắn ta quay cuồng và suýt nữa ngã xuống.

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Bị Vệ Đình đập đầu mạnh đến không tỉnh nổi nữa."

Tu Nô theo tiếng nói mà nhìn sang.

Tô Tiểu Tiểu đang ôm gấu con và đang cho nó ăn bình sữa.

Gấu đen to lớn vừa mới đánh một trận với Lão Hầu gia, lúc này cả người và con gấu đều ngoan ngoãn ngồi ở cửa hang suy ngẫm.

Vệ Đình cùng Uất Trì Tu đi kiếm củi lấy nước, cũng không có ở trong động.

"Kiếm ở đây." Tô Tiểu Tiểu dùng ánh mắt chỉ về phía hắn.

Tu Nô nhìn kiếm của mình, cũng không có ý định tiến lên nhận lấy.
Bình Luận (0)
Comment