Chương 1207: Được Ba Đứa Nhỏ Gọi Là Bố 2
Chương 1207: Được Ba Đứa Nhỏ Gọi Là Bố 2Chương 1207: Được Ba Đứa Nhỏ Gọi Là Bố 2
Mặc dù Mạc Quy Viễn đã chết, nhưng nhà họ Vệ vẫn không chưa từng lơ là.
Vệ Lục Lang ở trong bóng tối sẽ thuận lợi hơn ngoài sáng.
Lý Thị nói: "Vậy... Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ bọn chúng..."
Bọn chúng đều là cốt nhục của Vệ Tiểu Lục, Vệ Lục Lang không giao tiếp với bên ngoài, chẳng lẽ hắn ta không nhận máy đứa nhỏ sao?
Trong sân, Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ đi tới.
Ba người họ nhìn thấy Vệ Hi Nguyệt đang ngồi trên bậc thêm chơi hoa sen.
"Hi Nguyệt tỷ tỷ!"
Ba đứa nhỏ chạy tới.
Ban đầu Vệ Hi Nguyệt định cho ba người họ ăn vỏ sen, nhưng nghĩ đến trải nghiệm bị nghẹn khi còn nhỏ, nàng lại đặt vỏ sen xuống rồi cầm lọ đồ ăn vặt bên cạnh.
Ba người họ đưa cánh tay nhỏ bé của mình và hơi nghiêng người vê phía trước, giống như ba con chim đang chờ được cho ăn.
Vệ Hi Nguyệt cho ba đứa nhỏ ăn hạt thông và thịt khô, nói với ba người: "Luc thúc của tỷ đã trở lại đó."
"Lục thúc là ai vậy?" Đại Hồ hỏi.
Vệ Hi Nguyệt là một đứa trẻ không giỏi ăn nói, nàng suy nghĩ một lúc rồi quyết định đưa họ đến gặp vị lục thúc của mình.
Nàng dẫn theo một đàn đầu hổ nhỏ đi vào thư phòng.
“Lục thúc."
Vệ Hi Nguyệt kêu lên.
Ba đứa nhỏ chỉ nhìn Vệ Lục Lang rồi đồng thanh thở dài.
Đây không phải thúc thúc từng gặp ở Khâm thiên giám sao? Thúc ấy sống bên cạnh người cha thúi của họ! Đại Hổ còn từng tặng chút táo cho thúc ấy!
Hóa ra thúc ấy tên là Lục thúc.
Ba đứa nhỏ nhìn hắn ta một cách đáng yêu và ngoan ngoãn nói: "Lục thúc!"
Cha ruột Vệ Yến:”"..."
Vệ Lão Thái Quân bảo Tưởng Thị ra sảnh xem Tô Tiểu Tiểu có bận gì không, nếu không bận thì để cô qua đó xem thử.
Tô Tiểu Tiểu lúc này mới rảnh rỗi: "Ta tới ngay, ngũ tẩu."
Tưởng Thị đưa Tô Tiểu Tiểu tới cửa: "Muội vào đi." Đây là một cuộc trò chuyện khác giữa bà và chau .
"A." Tô Tiểu Tiểu bước vào.
Nàng theo tới quen kiểm tra tình trạng của bệnh nhân trước, tạm thời Vệ Đình cũng không có gì bất thường.
Nàng lại nhìn Vệ Lão Thái Quân: “Bà tìm con có việc gì không ạ?”
"Là vê mấy đứa nhỏ." Vệ Lão Thái Quân nói: "Có thể con không biết, Tiểu Lục đã nhận lại bà, đứa nhỏ này từ nhỏ đã rất thích quấn lấy bà, vừa nhìn thấy bà đã nóng lòng muốn nhận lại bà."
Tô Tiểu Tiểu: Sao vừa rồi nàng thấy hắn ta bị trói mang vào? Chẳng lẽ nàng bị hoa mắt sao? Rồi vữa nay ai yêu cầu nàng đi lấy nước đường giả 'hạc đỉnh hồng?
Thói chơi xấu của Vệ Đình từ đâu ra, nay coi như nàng đã hiểu rõ.
Sau khi khoe khoang, Vệ Lão Thái Quân đi thẳng vào vấn đề: "Con nghĩ sao về đám Đại Hổ?"
"Rất tốt ạ.' Tô Tiểu Tiểu đáp.
Vệ Lão Thái Quân nói: "Ý bà hỏi con là con có thích bọn nhỏ không?"
"Con rất thích ạ." Tô Tiểu Tiểu thành thật nói.
"Vậy con có nguyện ý tiếp tục làm mẹ của bọn nhỏ không?"
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn Vệ Đình trên giường.
Lão Thái Quân Vệ độc đoán nói: "Không cần lo lắng cho hắn, ý kiến của hắn không quan trọng.'
Vệ Đình đột nhiên mất địa vị trong gia đình: "...".
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Đương nhiên là con nguyện ý, nhưng chẳng phải Lục ca đã trở về rồi sao?"
Nàng có thể cướp Vệ Đình, nhưng nàng không thể cướp cha ruột của ba đứa trẻ.
Vệ Lão Thái Quân thở dài: "Đây chính là điêu bà muốn nói với con, vừa rồi bà hỏi Tiểu Lục, Tiểu Lục nói tạm thời không muốn nhận lại đám Đại Hổ, Đại Hồ cần có cha và mẹ, hắn không thể cho bọn trẻ đầy đủ được. Bọn chúng vẫn còn quá nhỏ, roi chúng cũng sẽ quên đi những đau khổ lúc trước, nếu lại đi chọc vào vết sẹo và biến chúng thành những đứa trẻ không cha không mẹ, chúng sẽ rất đau khổ. Nhưng cũng không thể giấu chúng cả đời, đợi chúng đủ lớn để chấp nhận sự thật, Tiểu Lục sẽ nhận lại bọn nhỏ."