Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1211 - Chương 1217: Tiểu Hổ Hung Dữ 1

Chương 1217: Tiểu Hổ Hung Dữ 1 Chương 1217: Tiểu Hổ Hung Dữ 1Chương 1217: Tiểu Hổ Hung Dữ 1

Chớp mắt đã đến cuối tháng 5, Tô Tiểu Tiểu vui vẻ chờ đợi phần thưởng của y quán.

Kết quả là không có gì cả.

Phần thưởng chính là cánh tay đó.

Tô Tiểu Tiểu bật khóc trong lòng.

Thật tàn ác, sớm biết vậy nàng đã không lấy cánh tay đó.

"Sư phụ thuốc đã sắc xong."

Bên ngoài phòng vang lên giọng nói của Vân Tú.

Tô Tiểu Tiểu kìm nén nỗi đau: "Vào đi."

Vừa mở cửa bước vào, Vân Tú nhìn thấy hành động của nàng liên nói: "Sư Phụ, người không khỏe sao."

Tô Tiểu Tiểu vô hồn nói: " Không, ta đang lau nước mắt."

Vân Tú: ”...

"Lục công tử có ở đây không?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Bên ngoài, Vệ Lục Lang chính là Lục công tử.

Vân Tú nói: "Lục công tử đi vắng rồi. À, đúng rồi, công tử nói hôm nay không thể đi đón ba vị tiểu đậu đinh được."

Tô Tiểu Tiểu quyết định tự mình đi.

Dù sao phủ của Lăng Vân cũng không xa lắm.

Đúng lúc thăm dò Lăng Vân vê mật đạo của Bạch Liên Giáo.

Tô Tiểu Tiểu đem thuốc đến phòng Vệ Đình, chờ hắn uống xong rồi đi đến ngõ Lệ Hoa.

Đi được nửa đường, nàng chợt cảm thấy có người đang lén lút theo dõi mình.

Kỹ năng theo dõi của người này không tốt lắm, khi đi cũng không chú ý tới bóng của mình đang in trên đất.

Tô Tiểu Tiểu nhìn cái bóng trên mặt đất, bước chân dừng lại.

Đối phương dường như đã cảnh giác, vội vàng lùi ve phía sau bức tường.

Khi đối phương lần nữa đi vào trong ngõ, bóng dáng Tô Tiểu Tiểu đã biến mất từ lâu.

"Người đâu rồi?"

"Ở đây này"

Giọng nói quỷ dị của Tô Tiểu Tiểu vang lên trên đầu kẻ này, khi hắn ta nhìn lên trên thì hoảng sợ mà hét lên kinh hãi. Tô Tiểu Tiểu nhảy xuống, vững vàng đáp xuống trước mặt đối phương, lạnh lùng nói: 'Quách Linh Tê, tại sao ngươi lại đi theo ta?”

Đúng vậy, người này không ai khác chính là quận chúa Linh Tê, là người luôn có mâu thuẫn với Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu đã nhìn thấy quá nhiều kẻ phản diện và kẻ bất lương vậy nên nàng không chú ý nhiêu đến những cuộc cãi vã nhỏ nhặt với Quách Linh Tê.

Quách Linh Tê lại khác, nàng ta càng ngày càng ghét Tô Tiểu Tiểu, hiện tại đã tới mức chỉ hận không thể lột da rút xương nàng.

Nàng ta siết chặt cây roi trong tay, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tia hận thù cùng phẫn nộ: "Tô Đại Nha! Ngươi đã hại chết mẹ ta và đại ca của ta, ta muốn ngươi phải trả giá bằng mạng sống của mình!"

Nói xong nàng ta cầm lấy roi quất về phía Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu giơ tay lên, dễ dàng nắm lấy roi của đối phương.

Lòng bàn tay có một loại cảm giác kỳ lạ, lúc này, Tô Tiểu Tiểu mới để ý thấy cây roi mà Quách Linh Tê đang cam hoá ra là cây roi có lưỡi dao.

May mắn thay, nàng đã cảnh giác và đeo găng tay bạc từ trước.

Nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu cầm roi mà không bị thương, trong mắt Quách Linh Tê hiện lên kinh ngạc: "Ngươi...

Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng nói: "Quách Linh Tê, ta và ngươi vốn không có thù hận, nhưng cũng không phải là bạn bè. Tóm lại, lòng khoan dung của ta đối với ngươi rất thấp, tốt nhất ngươi đừng đến tìm ta để tìm chết nữa!"

Quách Linh Tê cố gắng rút roi của mình lại, nhưng nàng ta hoàn toàn không làm được. Dù sao cũng đã học kungfu quyên cước nhiều năm như vậy, tới bây giờ có dao trong tay lại không thể phản kháng nổi một đứa nhà nhà quê...

Thù mới hận cũ khiến nàng ta tức giận đến mức nhảy cang lên.

"Ngươi còn có mặt mũi mà nói ta sao? Bản thân đã làm cái gì ngươi còn không tự biết rõ ư? Ngươi đã hại chết đại ca của ta! Đã hại chết mẫu thân ta! Ta muốn tìm ngươi báo thù!"
Bình Luận (0)
Comment