Chuong 1227: Hy Lam Mon 2
Chuong 1227: Hy Lam Mon 2Chuong 1227: Hy Lam Mon 2
Sau khi vây quanh quan sát một lúc, ba đứa trẻ đã làm một hành động bất ngờ.
Bọn trẻ yên tĩnh trở lại, cúi xuống và nhẹ nhàng hôn lên cánh tay vàng của Vệ Lục Lang như muốn nói.
Cảm ơn ngươi đã mọc ra...
Chớp mắt một cái, chỉ còn lại ba ngày.
Đào thị mới sáng sớm đã đến phủ của Hộ quốc Công.
Tần gia không có đương gia chủ mẫu nên việc nội trợ trong phủ luôn do người trong nhà Tần Giang và Sầm quản sự cùng nhau lo liệu.
Sau đó, một nhà Tần Giang bị đuổi ra ngoài, chỉ còn lại Sâm quản sự xử lý việc vặt trong nhà.
Một mình Sầm quản sự vô cùng bận rộn, chưa kể việc thiên kim tiểu thư xuất giá là một việc lớn, nhất định phải có một đại phu nhân ra mặt mới được.
Nếu không người ta sẽ nói con gái lớn mất mẹ không thể lấy chồng.
Đương nhiên đây là những lời đồn thổi ngoài chợ, nhà họ Ngụy sẽ không nghe theo.
Nhưng cả hai nhà Tần và Tô đều không muốn Tô Tiểu Tiểu chịu ủy khuất.
Đào Thị Lạc trong lúc đó.
Bà sinh ra cùng lúc năm đứa con trai, bà luôn mơ ước có một đứa con gái, nhưng bây giờ bà lại nghiện nuôi con gái.
"Cái búi tóc này không thích hợp, màu của y phục quá nhạt, mau đổi hết đi."
Tô Tiểu Tiểu: Ta nghi ngờ mỗi ngày mợ đều muốn biến ta thành đồ chơi hóa trang.
Đào Thị Tiếu mỉm cười nhìn theo con gái lân lượt lần lượt đi ra, bà không khỏi vui mừng.
Nha hoàn không khỏi nhắc nhở: "Phu nhân, số lượng quần áo may cho tiểu thư trong tháng này nhiều hơn số quần áo mà năm thiếu gia cộng lại trong mấy năm qua."
Một ngày tiểu thư thử hơn mấy chục bộ, cũng rất mệt!
Đào thị cười và nói: "Chưa đủ, chưa đủ! Hãy kêu Tú Lâu may thêm!"
Nha hoàn: ”...'
Tô Tiểu Tiểu: "...
Nàng không thể bỏ bê Tô Nhị Cẩu và ba tiểu tử được, nàng đã tiếp quản ba cửa hàng thêu lớn nhất kinh đô rồi, tháng này kim của Tú nương đều đã bốc khói rồi.
Của hồi môn của Tô Tiểu Tiểu là gấp đôi, một phần cho Tần gia và một phần cho Tô gia.
Như vậy vẫn chưa đủ, Đào thị còn đi cướp thêm của năm đứa con trai và yêu cầu bọn họ bỏ thêm quà cưới. Tô Mạch là người chủ động nhất.
Tô Kỳ và Tô Ngọc cũng được coi như là hào phóng.
Lão Tứ Tô Huyên, là một mỹ nam trầm tính, ít tiếp xúc với Tô Tiểu Tiểu nhất, nhưng số quà cưới lại không ít hơn ba anh em cộng lại.
Tô Kỳ và Tô Ngọc chợt nhận ra: Thì ra Lão Tứ mới là đại gia trong nhà!
Tô Ly tức giận:"Nàng ta lừa ta nhiều tiên như vậy! Ta sẽ không cho nàng ta thêm quà cưới nào nữal"
Phản đối vô hiệu.
Đào Thị đánh đứa con trai út một bạt tai, câm lấy thỏi bạc rồi rời đi với vẻ mặt hài lòng.
Tô Ly ngồi sụp xuống ở góc tường: ... Ta e rằng đó không phải do Lão Tứ tự nguyện tặng cho ta....
Ba ngày qua trôi qua vô ích, bây giờ đã là cuối tháng sáu.
Thời tiết nóng quá, Tô Tiểu Tiểu lại béo nên càng sợ nóng.
Điều đáng nói là quá trình giảm cân của Tô Tiểu Tiểu đã đi vào trạng thái ổn định, hai tháng qua cân nặng của nàng gần như không thay đổi, thuộc dạng đói chết cũng không thể gầy.
Tô Tiểu Tiểu từ bỏ rồi.
Mặc kệ có gây hay không! Nàng muốn ăn thịt!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Tô Tiểu Tiểu khá hài lòng với thân hình hiện tại của mình.
Mặt của nàng không còn mập nữa, là khuôn mặt tròn dễ thương, thanh tú, chiếc cằm với đường nét rõ ràng.
Thân hình của nàng cao hơn so với phụ nữ bình thường, hơi mũm mĩm, duyên dáng và thanh lịch.
Làn da thực sự rất đẹp, mềm mại, nõn nà.
Bản thân nàng nhìn vào cũng thấy động lòng.