Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1233 - Chương 1239: Người Được Mọi Người Yêu Quý Mới Của Vệ Gia. 2

Chương 1239: Người Được Mọi Người Yêu Quý Mới Của Vệ Gia. 2 Chương 1239: Người Được Mọi Người Yêu Quý Mới Của Vệ Gia. 2Chương 1239: Người Được Mọi Người Yêu Quý Mới Của Vệ Gia. 2

Nhà bếp hầm món thịt lợn kho yêu thích cho họ và giao đến.

Tiểu Hổ lắc đầu: "Ta không muốn ăn thịt!"

Tô Tiểu Tiểu: Thật là tốt cho cơ miệng của nương conl

Ba đứa trẻ mỗi người một bát mì trứng rau xanh, khi bọn trẻ đang ngồi cạnh Tô Tiểu Tiểu thổi bình sữa thì Lý ma ma đi tới.

Bà đến mời họ ngủ ở chỗ Vệ phu nhân.

Đại hổ hai tay ôm lấy bình sữa nói: "Tối nay ngủ với nương cơ."

Tô Tiểu Tiểu gật đầu như một giã tỏi: Đúng đúng đúng!

Lý ma ma cười nói: "Không thể được. Nếu các cháu ngủ với cha mẹ thì bà cố của các cháu sẽ phải làm sao đây? Các cháu không sợ bà cố của các cháu lại buồn sao?”

Nói đến đây, phải nhắc đến phương pháp gian lận của tổ tiên nhà họ Vệ.

Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu ngày hôm qua kết hôn, ba đứa nhỏ nhớ rõ mình ngủ trên giường của cha mẹ, nhưng nửa đêm tỉnh dậy phát hiện mình đã chuyển đi nơi khác.

Cả ba đứa đều rất tức giận, đòi muốn nương của mình, nếu không sẽ cảm thấy giấc ngủ của mình thật uổng phí!

Vệ lão thái quân không dỗ được nữa, liền dùng con át chủ bài, cúi xuống đất, vỗ đùi khóc lớn: "Hu hu hu — các cháu không thích bà cố—."

Đại Hổ hỏi: "Bà có lại khóc à?"

Lý ma ma mỉm cười liếc nhìn Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu, lựa chọn giữa việc giữ cho mặt của Vệ lão thái nhân không mất và bế mấy đứa bé về: "Khóc, còn khóc rất nhiều nữa kìa."

Đại Hổ thở dài, đi đến bên giường nhặt chiếc gối nhỏ của mình: "Được."

Cậu nói với Tô Tiểu Tiểu: "Nương, bà cố cần chúng con, chúng con phải qua và ở lại với bà."

Tô Tiểu Tiểu vươn Nhĩ Khang tay: Nương cũng cần các con a——

Ba đứa nhỏ được Lý ma ma đón đi, căn nhà rộng lớn trở nên yên tĩnh.

Nến nhang rồng và hương phượng đã cháy hết, nhưng dòng chữ "vui vẻ" to lớn màu đỏ khắp phòng vẫn sáng đến chói mắt.

Khóe môi Vệ Đình hơi nhếch lên, cười nửa miệng nhìn Tô Tiểu Tiểu: "Đi ngủ?"

Tô Tiểu Tiểu liếc hắn một cái.

Tưởng mình nhặt được một con thỏ nhưng hóa ra lại là một con sói đội lốt thỏ.

Nếu nàng mà nói mình chưa buồn ngủ, hắn ta chắc chắn sẽ nói, vì nàng vẫn còn sức nên làm việc khác thì tốt hơn. Sau đó sẽ bị hắn đánh ngã.

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày nói: "Được rồi, ta buồn ngủ!"

Vệ Đình cười ôn nhu: "Còn chưa đến giờ Hợi kia mà, nếu nương tử đã nóng lòng như vậy rồi, thì phu quân sẽ phụng bồi."

Đợi đã, cái này không giống với những gì nàng nghĩ mà.

Tại sao chàng lại không đi theo kịch bản chứ?

Cũng may Tô Tiểu Tiểu thực sự mệt mỏi, khi Vệ Đình tắm rửa xong đi tới thì cô đã nằm trên gối bất tỉnh nhân sự.

Vệ Đình khit mũi: "Với năng lực nhỏ bé này, sao nàng lại dám đốt lửa liên tục hả?"

Hắn tắt đèn, nằm xuống bên cạnh nàng, nhắm mắt lại, nhớ lại cảm giác sung sướng tối qua, độc đoán ôm nàng vào lòng.

"Nóng."

Tô Tiểu Tiểu mơ mơ màng màng đẩy hắn ra.

Vệ Đình: Nàng còn ghét bỏ đúng không? !

Vệ Đình hống hách nói: "Hoặc không nhúc nhích, hoặc là nằm xuống để ta động."

Tô Tiểu Tiểu hoảng sợ trong giây lát.

Ngày mai hắn phải vào cung, Vệ Đình cũng không có ý định làm gì nàng, thấy nàng thành thật, liền ôm nàng ngủ say.

Sau hai lần ngủ say, Tô Tiểu Tiểu lấy lại tinh thần, sáng sớm hôm sau nàng cùng Vệ Đình ngồi xe ngựa vào cung.

Những phu nhân bình thường được phong thì không cần vào cung, nhưng Tô Tiểu Tiểu thì khác, Thái hoàng thái hậu, Thái hậu và hai công chúa đã cho nàng quà cưới, nên đương nhiên phải bày tỏ lòng biết ơn, vì vậy nên nàng không thể không vào cung được.

Theo thứ tự, trước tiên họ sẽ đến Chiêu Dương Điện của Thái hoàng thái hậu.
Bình Luận (0)
Comment