Chương 1246: Tốt Số 1
Chương 1246: Tốt Số 1Chương 1246: Tốt Số 1
Sau khi Tô Tiểu Tiểu thành thân, mọi người đã sửa lại cách xưng hô với nàng, nhưng mà vừa sốt ruột một cái, vẫn sẽ gọi là Tô đại phu.
"Thái hậu, để ta qua đó xem thử."
"Nô tài dẫn đường cho người."
"Không cần, ngươi đi làm việc đi."
Nàng là học trò của cung học, biết bãi cỏ của giờ học cách cưỡi ngựa ở đâu.
Tô Tiểu Tiểu tới nhanh hơn thái y.
Đám thiên kim tiểu thư của cung học nhìn thấy nàng đi qua, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ... ngoại trừ Quách Linh Tê.
Khoảng thời gian này Quách Linh Tê vẫn luôn ở trong phủ chuẩn bị gả, mãi đến khi sứ thần hai nước đến thăm, nàng ta được nhập cung, ban cho một tẩm điện, được đối đãi với tư cách công chúa.
Hiển nhiên nàng ta cũng đã khôi phục lại tư cách đi học cùng hai vị công chúa.
Đám thiên kim tiểu thư vây quanh lại.
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn Quách Linh Tê một cái.
Quách Linh Tê giao dây cương ngựa cho tiểu thái giám ở phía sau, bình tĩnh nói: "Nhìn ta làm gì? Lần này cũng không phải ta!"
Lư Dĩnh nhỏ tiếng nói: "Quả thực không phải quận chúa Linh Tê ... công chúa Linh Tê."
Sự thật là, Quách Linh Tê đã đến muộn, lúc nàng ta đến công chúa Huệ An đã ngã ngựa rồi.
Dường như mọi người còn muốn nói gì đó, nhưng cứ ngập ngừng mãi.
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn Triệu Khang Ninh cách đó không xa, Triệu Khang Ninh nghiêm chỉnh không quan tâm đến y nữ được thái y gọi qua, cho dù y nữ này ăn mặc sang trọng, nhưng từ lúc Tô Tiểu Tiểu ngồi xổm xuống kiểm tra vết thương chân cho công chúa Huệ An, Triệu Khang Ninh đã dời tâm mắt ngạo mạn đi.
Đám cung nhân đã kéo màn che xung quanh công chúa Huệ An, chỉ để lại công chúa Huệ An, công chúa Tĩnh Ninh và Tô Tiểu Tiểu trong đó.
Tô Tiểu Tiểu cần xác nhận trước công chúa Huệ An có bị gay xương không, nàng ấn lên chân phải của nàng ta, công chúa Huệ An đau đến mức la lớn: "A-"
"Có nghiêm trọng không?" Công chúa Tĩnh Ninh hỏi.
"Trật khớp, xương không sao." Tô Tiểu Tiểu nói.
Nghe thấy xương khớp không sao, vẻ mặt công chúa Tĩnh Ninh hơi nguôi giận.
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục kiểm tra cho công chúa Huệ An, tiện thể hỏi công chúa Tĩnh Ninh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Công chúa Tĩnh Ninh lạnh nhạt nhìn về phía công chúa Huệ An: "Ngươi hỏi muội ấy đi."
Công chúa Huệ An quay mặt đi không nói chuyện.
Tô Tiểu Tiểu dừng lại một chút: "Lai là công chúa Bắc Yến sao?"
Công chúa Huệ An tủi thân nói: "Là nàng ta chọc ta trước."
Buổi trưa hai người đã kết thù rồi, công chúa Huệ An vốn tưởng rằng buổi chiều sẽ không gặp lại đối phương nữa, vậy mà lại nhìn thấy Triệu Khang Ninh đang cưỡi ngựa một mình ở bãi cỏ.
Công chúa Huệ An học không giỏi bằng nàng ấy, chẳng lẽ thuật cưỡi ngựa cũng kém nàng ấy sao?
Sau đó công chúa Huệ An đã đi khiêu chiến Triệu Khang Ninh.
Công chúa Tĩnh Ninh trừng mắt nhìn nàng ta: "Cữu cữu của Triệu Khang Ninh là đại tướng quân oai vũ của Bắc Yến, thời gian nàng ta ở phủ tướng quân còn nhiều hơn so với hoàng cung, ngươi xem nàng ta là giấy dán à? Muội thật sự cho rằng dựa thuật cưỡi ngựa như mèo ba chân của muội, có thể chiếm được lợi trong tay đối phương sao?"
"Ta cũng không phải giấy dán mà!" Công chúa Huệ An lòng đầy hận thù, vừa mới nói xong, cánh tay phải truyên đến cơn đau nhức, nàng ta kêu thảm thiết một tiếng, nước mắt tuôn ra ngoài.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Trật khớp rồi, công chúa nhịn một chút, ta chỉnh lại cho ngài."
Công chúa Huệ An sợ hãi hỏi: "Có phải chỉnh lại sẽ rất đau không? Ngươi đợi một lát! Ngươi để ta chuẩn bị một chút!"
Tô Tiểu Tiểu cầm cánh tay nàng ta nói: "Ta đếm ba tiếng."
Công chúa Huệ An yếu ớt nói: "Có thể đếm mười tiếng không?”