Chương 1254: Trum Bao Bố 2
Chương 1254: Trum Bao Bố 2Chương 1254: Trum Bao Bố 2
Xe ngựa lắc lư chạy đi.
Tô Tiểu Tiểu kế hết tất cả chuyện hôm nay ra.
Vệ Đình đã nghe ra được bốn điểm chính.
Một, Mạc Quy Viễn có một nhóm hợp tác, giúp Mạc Quy Viễn liên lạc với Bắc Yến, sắp xếp ở kinh thành.
Hai, người trước kia giết mấy người Vệ Tư và Vệ đại nương rất có thể là người này.
Ba, Tư Không Vân và Quách thừa tướng đều là người của đối phương.
Bốn, di chiếu của tiên hoàng đang ở trong tay hắn ta.
"Liên quan đến điều thứ ba, ta có lời muốn nói." Tô Tiểu Tiểu nói.
"Nàng nói đi.' Vệ Đình nói.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Không biết có phải Quách thừa tướng là người đó không?"
Vệ Đình lắc đầu: "Quách thừa tướng còn chưa có bản lĩnh lớn như vậy. Nhìn từ hành động của Quách thừa tướng đối với Quách Hoàn mà nói, ông ta thâm chí còn không biết rõ Quách Hoàn đang bán mạng cho Mạc Quy Viễn."
Tô Tiểu Tiểu lấy ra hai quả hạch đào đặt lên bàn: "Cho nên, tổng cộng có hai phe, một là Bạch Liên Giáo của Mạc Quy Viễn, còn lại là phe của bàn tay trong bóng tối, con cờ của hai phe đều không biết rõ thân phận của đối phương, giống như Quách Hoàn không biết Quách thừa tướng là tay sai của bàn tay trong bóng tối, Quách thừa tướng cũng không biết Quách Hoàn là gián điệp của Mạc Quy Viễn."
Vệ Đình gật đầu: "Chính là cái này. Xem tình hình thắng bại trước mắt, người thật sự nắm được toàn cuộc chỉ có bàn tay trong bóng tối đó. Bạch Liên Giáo bị diệt rồi, hắn ta lại giữ được mình, thật sự là một ván cờ lớn!"
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Vậy, Quách thừa tướng và Tư Không Vân là người của hắn ta, hai người họ có biết sự tôn tại của nhau không?”
Vệ Đình cau mày: "Cái này rất khó nói."
Tô Tiểu Tiểu vuốt nhẹ hạch đào trên bàn: "Ta nghĩ không ra, ở Đại Chu, người nào có thể có mối thù sâu đậm với Vệ gia như thế? Người đầu tiên ta nghĩ đến là Cảnh Tuyên Đế, nhưng nghĩ lại thì, nếu ông ấy là người đứng phía sau, thì làm sao bị Bạch Liên Giáo dọa thành như thế được?”
Thực ra Vệ Đình cũng từng nghĩ đến Cảnh Tuyên Đế, vì để duy trì hình tượng minh quân, Cảnh Tuyên Đế không tiện đại khai sát giới Vệ gia, vì thế mượn tay Bắc Yến, giết sạch võ tướng của Vệ gia.
Nhưng nghĩ lại thì cảm thấy tính khả thi của chuyện này cực kỳ nhỏ. Cảnh Tuyên Đế không phải người tốt lành gì, nhưng cũng không tính là một hoàng de quá mê muội.
Hắn ta biết rõ cả nhà Vệ gia chết trận có ý nghĩa thế nào, hắn ta không ngốc như vậy.
Một bằng chứng khác chính là di chiếu của tiên đế.
Nếu Cảnh Tuyên Đế lấy được nó, đã tiêu hủy trước rồi, sao có thể để cho nó rơi vào tay của Mạc Quy Viễn được?
Vệ Đình nói như có điều suy nghĩ: "Ta cả gan suy đoán, ông ấy sẽ không chủ động đưa thánh chỉ cho Mạc Quy Viễn, nên có lẽ bị Mạc Quy Viễn tình cờ lấy được, không chừng lần này diệt trừ Bạch Liên Giáo, ông ấy cũng có âm thầm đổ dầu vô lửa."
Tô Tiểu Tiểu bửng tỉnh: "Ông ấy muốn lấy thánh chỉ về."
Vệ Đình nghiêm mặt nói: "Không sai.'
Tô Tiểu Tiểu: Người thật ác độc, sắp đặt thật lợi hại!
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu giống như lửa đốt: "Rốt cuộc hắn ta là ai?"
Vệ Đình thờ ơ nói: "Tư Không Vân đã chạy rồi, không phải còn Quách thừa tướng sao? Hỏi Quách thừa tướng thử thì biết rồi."
Quách thừa tướng đã làm xong công vụ rườm rà, dự định hồi phủ.
Ông ta vừa muốn ngồi lên xe ngựa, thì một bóng dáng hơi mũm mĩm xông ra từ sau lưng ông ta, trùm bao ông ta lại!
Ở phía Nam hoàng cung, có một tòa dịch quán chuyên dùng để tiếp đãi sứ thần.
Đây không phải là tòa dịch quán bình thường, độ xa hoa của nó không thua kém gì một tòa hành cung nhỏ.