Chương 1275: Khiến Mọi Người Kinh Ngạc 1
Chương 1275: Khiến Mọi Người Kinh Ngạc 1Chương 1275: Khiến Mọi Người Kinh Ngạc 1
Mọi người đều cảm thấy rất đáng yêu, đồng thời tim cũng vì nàng mà đau nhói.
Cơn đau qua đi mọi người đều choáng váng.
Bọn họ đang làm gì vậy?
Chết tiệt, tác dụng của khúc này quá lớn!
Lão hầu gia cũng đứng lên vỗ tay một lúc!
Tất cả đều chấn động, tiếng vỗ tay kéo dài không dứt.
Khuôn mặt của công chúa Bắc Yên cũng tái đi, phản ứng mà nàng ta nhận được sau khi đàn xong thậm chí còn ít hơn cả Tô Tiểu Tiểu...
"Tần Tô! Ngươi đàn thật hay! Các ngươi đều đàn rất khá! Giống như là tiên nhạc vậy!" Tiểu quận chúa Tây Tấn khen ngợi, nói: "Trước kia ta không thích nghe khúc, nhưng nếu sau này mỗi đầu khúc đều giống đêm này thì ta rất thích nghe!"
Nàng nói xong đã quay đầu nhìn về phía vị công chúa Tây Tấn: "Mẫu thân, ta muốn học đàn tranhU
Lễ Thân Vương không biết làm sao chỉ nhìn cô bé, cười nói: 'Mẫu thân ngươi trước kia ép ngươi học, nhưng ngươi đã đập hỏng bao nhiêu đàn tranh, ngươi đã quên rồi sao?"
Tiểu quận chúa mười một tuổi nghiêm mặt nói: "Hiện tại thì không giống nữa! Ta nghiêm túc! Ta cũng muốn được đàn khúc dễ nghe như vậy!"
Hơn nữa cô bé cũng muốn có một nhóm gánh hát của chính mình!
Đâu chỉ mỗi tiểu quận chúa Tây Tấn muốn học đàn, dường như tất cả mọi người ở đây đều được khơi dậy hứng thú với âm nhạc, chờ chốc nữa trở về sẽ tìm cây đàn và lấy nó ra, nếu không có thì cũng sẽ mua một cây đem vê.
"Ta có thể kéo đàn nhị một chút."
"Ta thổi kèn Xô na còn Lâm đại nhân sẽ đàn."
'Hẹn gặp nhau vào ngày khác nhé?"
"Được.
Các đại thần đã vui vẻ quyết định.
Công chúa Tây Tấn lên tiếng nói: "Ta tuyên bố, người chiến thắng thứ hai chính là -"
"Khoan đã!" Công chúa Bắc Yên đứng dậy, không vui nói: "Cái này không công bằng! Nàng ta không có đàn một mình! Nàng ta còn nhờ sự giúp đỡ!"
Công chúa Huệ An khôn ngoan nói: "Hừ! Ngươi lúc ấy cũng không quy định phải độc tấu!"
Công chúa Bắc Yên nghẹn lời. Đúng là... là nói như vậy, nhưng nàng ta đang khiêu chiến với nàng, dựa theo quy tắc thì phải độc tấu chứi
Công chúa Tây Tấn nói: "Nửa khúc mà Tần Tô đã thi đấu với ngươi đã kết thúc."
Mọi người hoàn toàn đồng ý, đúng vậy, nửa khúc trước là do Tần Tô độc tấu, khi đó kỹ năng chơi đàn của Tô Tiểu Tiểu đã hoàn toàn thắng Triệu Khang Ninh.
Phần thi lúc sau đã sớm không còn liên quan mà chỉ là sự thưởng thức lẫn nhau giữa những đồng bạn, là sự cộng hưởng linh hồn lẫn nhau, cũng là sự giúp đỡ nhau và là một bữa tiệc thanh nhạc dâng tặng cho những người ở đây.
Chỉ mỗi hình thức này đã có thể ném Triệu Khang Ninh đến tận mấy con phố.
"Huống chi." Công chúa Tây Tấn liếc mắt nhìn một tên hộ vệ nào đó đang đặt đàn nhị xuống rồi trở lại phía sau, nàng ta nói với công chúa Bắc Yên: "Mạc Tà ngoài việc chơi đàn cùng Cầm tiên ra thì không cùng bất cứ ai hợp tấu, tiếng đàn của ngươi không thể khiến cho hắn cộng minh, là do ngươi vô dụng!" Công chúa Tây Tấn không chút thương xót cho công chúa Bắc Yên.
Nghĩ lại cũng đúng, tuy đều là công chúa nhưng hai người không cùng một đẳng cấp, tương lai của công chúa Bắc Yên chỉ có thể làm phụ tá cho thần tử của Hoàng đế, còn công chúa Tây Tấn thì có tư cách tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.
Càng không cần nói độ mạnh yếu giữa hai nước chênh lệch rõ ràng.
Công chúa Bắc Yên nghi ngo quyền uy và sự công bằng của công chúa Tây Tấn, hoàn toàn xem người ta là tờ giấy?
Kết quả nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, đám người thiên kim không bao giờ có thể nghĩ cầm nghệ của Tô Tiểu Tiểu lại có thể cao siêu đến như vậy.
"Nàng... Rốt cuộc nàng còn che giấu những gì nữa... Lư Dĩnh đã sớm bị khiếp sợ đến choáng váng rồi được chứ?