Chương 1297: Đại Ca Đã Trở Lại 2
Chương 1297: Đại Ca Đã Trở Lại 2Chương 1297: Đại Ca Đã Trở Lại 2
"Không liên quan gì đến trí nhớ." Giang thị thấp giọng nói: "Tử sĩ dùng công pháp cực khổ để nâng cao thực lực, tuổi thọ rất ngắn."
Sức mạnh phải trả giá, họ mất ít thời gian hơn để trở thành coa thủ mạnh mẽ hơn, cơ thể của họ bị tiêu hao nghiêm trọng và họ thường không thể chết già như người bình thường.
Tô Tiểu Tiểu nghĩ đến khoảng thời gian suy yếu ngắn ngủi sau mỗi lần ra tay của tu nô, có lẽ sau mỗi lần ra tay, tử sĩ sẽ chết vì kiệt sức.
Cũng không biết liệu hiệu thuốc có thuốc kéo dài tuổi thọ nào cho tử sĩ hay không.
Mấy người đang nói chuyện thì đột nhiên người làm đến báo rằng Vệ lão thái quân đã trở về phủ.
Tưởng thị sững sờ: "Nhanh như vậy sao? Đại ca đã từ chối tổ mẫu triệt để đến mức nào? Chết rồi, chết rồi, chắc tổ mẫu buồn và suy sụp lắm! Ta sẽ đến nhà sư phụ Lăng để đón Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ đây! Có chúng ở với tổ mẫu, có thể tổ mẫu sẽ hạnh phúc hơn..."
Lam thị cũng nói: "Ta sẽ đi xem khi nào Hi Nguyệt sẽ trở vê."
Lúc này, chỉ có thể phát huy đại pháp dễ thương của bọn nhỏ mới có thể chuyển hướng sự chú ý của tổ mẫu.
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía xa rồi lúng túng nói: "Ta nghĩ... Có lẽ các tỷ không cần phải bận rộn như vậy đâu.
Mấy người đó nhìn theo ánh mắt của nàng, lập tức trợn tròn mắt.
Tình huống như thế nào?
Tổ mẫu cùng với đại ca... Trở về phủ?
Người đàn ông mặc áo choàng đen đó là đại ca, phải không?
Đã chiến đấu với nhau vào đêm qua, ngay cả khi đeo một chiếc mặt nạ mới cũng không khó để nhận ra.
Tưởng thị túm lấy tay áo vài người: "Đi đi đi! Đi xem thử!"
Vệ lão thái quân phấn chấn dẫn bước Quỷ Phố bước đi trên con đường đầy hoa.
"Mấy năm nay nhà đã thay đổi rất nhiều, hoa và cây cối, trồng lại không ít loại, con có thấy không quen hay không?" Vệ lão thái quân mỉm cười hỏi.
"Không có." Quỷ Phố nói.
"Con có nhớ cây lê được trồng ở đây không?" Vệ lão thái quân chỉ vào một cái hố lớn và hỏi: "Cách đây một thời gian, trời mưa to cả kinh đô đã quật ngã nó, ta đã nhờ mọi người di chuyển nó ra phía sau."
Quỷ Phố không nói gì. "Tổ mẫu!" Tưởng thị và đám người Tô Tiểu Tiểu đi tới.
Nàng ta là người đầu tiên đến bên tổ mẫu và Quỷ Phố, nàng ta nhìn họ từ trên xuống dưới, và hỏi: "Ngươi... Thật sự là đại ca sao?"
Quỷ Phố gật đầu: "Ngũ đệ muội."
Tưởng thị ngạc nhiên: "Đại ca, huynh còn nhớ ta sao?"
Quỷ Phố không trả lời, mà nhìn ba người phía sau: "Tam đệ muội, Tứ đệ muội..."
Khi ánh mắt rơi vào trên người Tô Tiểu Tiêu, hắn ta hơi dừng lại: "Thất đệ muội, tổ mẫu có giới thiệu ngươi với ta lúc đi trên đường. Hôm qua đã đắc tội, xin thứ lỗi."
Không có một chút ấm áp nào trong giọng nói của hắn ta.
Mọi người đều có chút không thoải mái, nhưng nghĩ đến những gì hắn ta trải qua, bọn họ cảm thấy chỉ cần hắn ta còn sống trở về, cho dù có lạnh lùng cả đời cũng có thể.
Tô Tiểu Tiểu cười nhẹ: "Vâng, ta là chim không hiểu chuyện, quấy ray đại ca rồi."
"Ta có thể trở vê phòng cũ được không?" Quỷ Phố hỏi Vệ lão thái quân.
Vệ lão thái quân nhìn đám người Tô Tiểu Tiểu, sau đó nhìn Quỷ Phố rồi cười nói: "Con không muốn gặp mẹ con sao?"
Quỷ Phố nói: "Ta sẽ gặp bà ấy sau."
Vệ lão thái quân sững sờ, nhẹ giọng nói: 'Không sao, chạy đến đây từ Tây Tấn, đi đường mệt mỏi, chắc là mệt muốn chết rồi, có lời gì muốn nói thì hôm khác lại nói."
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Tưởng thị gãi gãi đầu: "Tam tẩu, Tứ tẩu, hai người có thấy đại ca là lạ không? Huynh ấy thật sự nhớ chúng ta sao? Tại sao trông huynh ấy giống như không muốn nói chuyện với chúng ta vậy?"