Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1318 - Chương 1324: Tiểu Hổ Quyến Ru 3

Chương 1324: Tiểu Hổ Quyến RU 3 Chương 1324: Tiểu Hổ Quyến RU 3Chương 1324: Tiểu Hổ Quyến RU 3

Nàng ta lại tiếp tục lăn qua lăn lại, hảo cảm của nàng ta trong mắt Hoàng nữ Tây Tấn chắc chắn chẳng còn đọng lại gì.

Triệu Khang Ninh không cam lòng lên ngựa.

Tô Tiểu Tiểu cũng lên ngựa.

Nàng ta ở lối vào đặc biệt chờ Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi cho rằng mình còn có thể kiêu ngạo bao lâu?”

Tô Tiểu Tiểu phong khinh vân đạm nói: "Ừm... Lâu hơn ngươi đó?"

Tô Mạch cùng Tô Ly giục ngựa tới, Triệu Khang Ninh trừng mắt nhìn hai người một cái, vung roi xuống, phóng vào rừng cây.

"Nàng ta vừa mới nói cái gì với muội thế?" Tô Mạch hỏi.

Tô Tiểu Tiểu nói: "À, không có gì, bỏ lại một câu thô lỗ thôi."

Tô Ly cưỡi trên lưng tuấn mã liếc Tô Tiểu Tiểu một cái: "Nha đầu này, quen gặp rắc rối khắp nơi, không có một ngày nào yên tĩnh."

Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt cười: "Lát nữa huynh đừng đi theo ta, đỡ giá họa cho huynh."

Tô Ly bĩu môi: "Ta tưởng muội muốn."

"Ngươi ồn quá." Tô Mạch nói với Tô Ly: "Còn ồn nữa thì về với lão Tứ."

Tô Huyên không đi săn bắn, ngồi ở khán đài đóng vai làm một mỹ nam tử im lặng.

Làm như là nhận ra ánh mắt của mấy người, hắn ta mỉm cười với mấy người.

Tô Ly lẩm bẩm: "Ta không muốn ở cùng Tứ ca, cả ngày cũng không nói với em một câu, buồn bực muốn chết!"

Thế nhưng, rốt cuộc hắn ta cũng không đấu võ mồm nữa cùng Tô Tiểu Tiểu nữa.

Vệ Đình không đi cùng bọn họ, hắn và Vệ Lục Lang có sắp xếp khác.

Lễ thân vương Tây Tấn cũng vào rừng săn bắn, Cảnh Dịch và Tiêu Trọng Hoa phụ trách bảo vệ hắn ta.

Trước khi đi vào, Cảnh Dịch đưa cung tiễn hắn ta làm cả đêm đưa cho Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu dặn dò: "Huynh cẩn thận một chút, cổ sư Bắc Yên hình như đã để mắt tới huynh."

'Là người hôm qua?”

Vệ Đình cũng đã nhắc nhở hắn ta, Cảnh Dịch gật gật đầu: "Ta biết rồi, muội cũng cẩn thận."

Sau khi đoàn người đi vào không lâu, Bạch Hi Hòa cũng mang theo Tiểu Doãn Tử đi săn bắn.

Khi đi ngang qua Tô Thừa đóng ở lối vào, bà ấy dừng ngựa lại, mặt đeo mạng che mặt nhìn không ra cảm xúc: "Tần phó thống lĩnh."

Tô Thừa nói: "Có thần."

Bạch Hi Hòa ném ống tên cho hắn: "Dẫn đường."

Tô Thừa quay đầu nhìn ve phía mái che, Cảnh Tuyên Đế đang chuyện trò vui vẻ với Hoàng nữ Tây Tấn, căn bản không chú ý đến bên này.

Bạch Hi hòa đạm nói: "Ai gia sai không nổi một phó thống lĩnh Cấm Vệ quân đúng không?"

Tô Thừa thầm nghĩ, không phải.

Ông ah treo ống tên ở trên yên ngựa của mình, xoay người lên ngựa, gọi một người khác tới thay thế vị trí của mình, ông ấy thì theo Bạch Hi Hoà cùng tiến vào rừng.

Tiểu Doãn Tử yên lặng đi theo sau hai người.

Tô Thừa làm phó thống lĩnh Cấm Vệ quân, muốn bảo đảm lần này săn bắn an toàn, sớm đã thăm dò đường trong rừng, ông ấy không dẫn Bạch Hi Hoà vào chỗ sâu đi, chỉ đi dạo ở bên ngoài.

Hai người không ai lên tiếng, cực kỳ giống quân thần chân chính.

Bạch Hi Hòa nhìn bóng lưng của ông ấy, nắm chặt dây cương, thản nhiên mở miệng: "Tô thống lĩnh định cả đời không cùng ta nói chuyện sao?”

Tiểu Doãn Tử cúi đầu, phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe.

Tô Thừa nói: "Vi thân không dám”

Bạch Hi Hòa nói: "Ta thấy ngươi rất dám."

Tô Thần tiếp lời cũng không phải, không tiếp lời cũng không phải.

"Ta khát.' Bạch Hi Hòa nói.

Tô Thừa tiện tay cởi túi nước bên hông xuống, định xoay người đưa cho bà ấy, đưa tới nửa đường mới nhớ tới đây là bình mình đã uống qua, lại lập tức thu túi nước lại.

"Ta sẽ đi tìm nước cho người."

Gần đó có nước suối, còn có một hồ sen hoang dã.

Bạch Hi Hòa nhìn ông ấy chạy trối chết, trong trẻo nhưng lạnh lùng nói: "Tô thống lĩnh sẽ không sợ để ta một mình ở chỗ này, sẽ gặp phải nguy hiểm gì.

"Ách...' Tô Thừa gãi gãi đầu.
Bình Luận (0)
Comment