Chuong 1338: Van Mui Ten Xuyen Tim 2
Chuong 1338: Van Mui Ten Xuyen Tim 2Chuong 1338: Van Mui Ten Xuyen Tim 2
Tô Tiểu Tiểu kiểm tra đầu của hắn ta, loại trừ khả năng ngoại thương.
Vệ Đình nhíu mày nói: 'Đại ca như là đột nhiên mất khống chế... Ta đã điểm huyệt của đại ca.”
Muốn điểm huyệt Quỷ Phố cũng không dễ dàng, hắn đã bị đánh vài quyên đó.
Tô Tiểu Tiểu nhìn hai người chật vật: "Chàng và Lục ca cũng bị thương sao?"
Vệ Đình nói: Nang xem trước cho đại ca đi, chúng ta không sao."
Hai người bọn họ bị thương ngoài da, quả thật không có gì quan trọng.
Nhưng dáng vẻ của đại ca lại khiến người ta vô cùng lo lắng.
Tô Tiểu Tiểu bắt mạch cho Quỷ Phố, kiểm tra thương thế của hắn ta.
Hách Liên Nghiệp là một đối thủ vô cùng lợi hại, giao chiến với hắn ta trở về nguyên vẹn là chuyện không thể nào, trên người Quỷ Phố bị chút ngoại thương, chỉ là không nghiêm trọng như vậy.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Sau khi xem mạch tượng thì không có vấn đề quá lớn."
Vệ Đình nói: "Đại ca hình như rất suy yếu."
Mới vừa rồi trời tối, hai người bọn họ nhìn không rõ lắm, lúc này đèn dầu chiếu lên, mới phát hiện sắc mặt Quỷ Phố trắng bệch đến dọa người.
Tô Tiểu Tiểu lấy nước muối sinh lý cùng Kim Sang dược: "Huynh ấy đang tiến vào thời kỳ suy yếu sau chiến đấu.
Sao có thể..." Vệ Đình và Vệ Lục Lang cùng giật mình.
Vệ Đình có chút tự trách, hắn tự giao thủ trước, trước khi tử sĩ tiến vào thời kỳ suy yếu sẽ có dấu hiệu, hắn không phát hiện đại ca xuất hiện dấu hiệu như vậy, còn tưởng rằng hắn ta phải đánh thêm một lát mới có thể tiến vào thời kỳ suy yếu.
Mà từ tình hình chiến đấu lúc đó mà xem, Hách Liên Nghiệp hẳn là chống đỡ không được đến lúc đó.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói: "Không nhất định là cùng Hách Liên Nghiệp giao thủ mới xuất hiện thời kỳ suy yếu, chàng không phải mới nói đại ca đột nhiên đau đầu sao?"
Vệ Lục Lang sốt ruột hỏi: "Nhưng vì sao đại ca đột nhiên đau đầu?”
Tô Tiểu Tiểu đối với y thuật của mình có lòng tin, Quỷ Phố đúng là bị chút thương tích, nhưng tuyệt đối không đến mức để cho hắn ta đau đầu, nóng nảy đến mức tiến vào thời kỳ suy yếu.
"Có một khả năng,' Nàng nói: "Huynh ấy nhớ ra điều gì đó."
Trong một tòa đình viện khác của hành cung, y quan Bắc Yên cũng đã xử lý xong thương thế của Hach Liên Nghiệp, một kiếm Quỷ Phố kia đâm rất sâu, gần như xuyên qua bụng của ông ta, các y quan đem thuốc tốt nhất tới, cũng may là ông ta, đổi lại người bên ngoài hẳn là đã sớm mất mạng.
Triệu Khang Ninh ngồi ở bên giường, cầm lấy tay Hách Liên Nghiệp, nghẹn ngào nói: "Cứu cữu, là ai đả thương người?"
Hách Liên Nghiệp hôn mê bất tỉnh, không đáp lại.
Triệu Khang Ninh rơi lệ.
Chuyện Hách Liên Nghiệp bị thương huyên náo xôn xao, đây rõ ràng không phải mãnh thú cắn bị thương, mà là vết kiếm, sứ thần Bắc Yên náo loạn trước mặt Cảnh Tuyên Đế, đòi ông ta cho Bắc Yên một lời giải thích, nếu không chính là đang tuyên chiến với Bắc Yên.
Cảnh Tuyên Đế cũng rất oan uổng, mặc dù ông ta ước gì Hách Liên Nghiệp chết đi, nhưng sẽ không đến mức trắng trợn giết người như thế.
"Lúc đó còn có ai chưa ra khỏi rừng?" Ông ta hỏi thống lĩnh Cấm Vệ quân.
Thủ lĩnh chính thống của Cấm Vệ quân họ Dương, là tâm phúc của Cảnh Tuyên đế.
Dương thống lĩnh nhìn Tô Thừa một bên, nghiêm mặt nói: "Vệ Đình."
Tô Thừa vẻ mặt khiếp sợ: "Vệ Đình đi ra rồi, ở bên Thái hậu chơi với đứa nhỏ."
Cảnh Tuyên Đế phái người đến tẩm điện Thái hậu hỏi thăm.
Thái hậu nói: "Hắn chạng vạng mới tới đón hài tử, ai gia giữ hắn lại dùng bữa, mới vừa đi không lâu, các ngươi tìm hắn sao?"