Chương 1344: Thì Ra Là Ngài 4
Chương 1344: Thì Ra Là Ngài 4Chương 1344: Thì Ra Là Ngài 4
Xử lý bệnh tình của Quỷ Phố xong, Tô Tiểu Tiểu nấu một chén thuốc, cất vào hộp đồ ăn, mang qua bên kia cho Hách Liên Nghiệp.
Khoảng chừng đến chạng vạng, Hách Liên Nghiệp cuối cùng mới tỉnh lại.
Tô Tiểu Tiểu lại than thở một lần nữa, mạng của tên này cũng dai thật, chưa đến sáu canh giờ đã tỉnh lại rồi.
Tô Tiểu Tiểu đi đến mép giường, bắt mạch cho ông ta rồi hỏi: "Có nghe được ta nói gì không?”
Ánh mắt của Hách Liên Nghiệp có phản ứng.
"Xem ra là nghe được.' Tô Tiểu Tiểu buông tay ông ta ra, kéo cái ghế đến ngồi cạnh giường: "Đừng nhìn ta với ánh mắt hung dữ như vậy, ta không phải đến để giết ông, ngược lại, là ta đã cứu ông.'
Hách Liên Nghiệp đang rất suy yếu, Tô Tiểu Tiểu không sợ ông ta.
Tô Tiểu Tiểu mở hộp thức ăn ra, lấy chén thuốc ra, đặt trên một cái ghế khác: "Thuốc còn hơi nóng, ta hỏi ông mấy vấn đề trước."
Tô Tiểu Tiểu không thích đi lòng vòng với người khác, đặc biệt là với kẻ thù.
"Ta có thể cứu ông, cũng có thể giết ông, cho nên tốt nhất là ông nên ngoan ngoãn phối hợp với ta, đừng có chọc ta, cũng đừng lừa gạt ta. Tất nhiên, với tình hình trước mắt của ông, cũng rất khó để lừa gạt được ta."
Lúc con người đang suy yếu, là lúc cảnh giác nhất, cho dù lý trí còn sót lại nói với bản thân mình phải cảnh giác, nhưng đầu óc cũng không suy nghĩ được nhanh như bình thường.
Nàng phải nhanh chóng, nếu không, trong chốc lát nữa ông ta sẽ càng ngày càng tỉnh táo, sẽ không dễ hỏi được gì.
"Là người kia tới tìm ông phải không? Các ngươi đã nói chuyện gì? Vì sao bà ta phải giết ông?"
"Hắn là ông hiểu rõ, bà ta có thể lẻn vào phòng của ông một lần, thì cũng có thể lẻn vào lần thứ hai, nguyên nhân là gì, ta cũng không nói nhiều, hẳn là trong lòng của ông biết rõ hơn ta. Công chúa Tây Tấn không thể vẫn luôn phái người bảo vệ ông, nàng ta chỉ muốn chứng minh sự trong sạch của Mạc Tà mà thôi. Bây giờ, người có thể bảo vệ an toàn cho ông chỉ còn có ta. Có thể là ông không tin ta, nhưng ông tuyệt đối không có lựa chọn thứ hai!"
"Hoặc là, chúng ta đổi một cách khác, ta hỏi ông một câu, sau đó ông cũng có thể hỏi ta một câu.
Nghe đến đây, cuối cùng vẻ mặt của Hách Liên Nghiệp thoáng buông lỏng.
Ông ta yếu ớt nhìn Tô Tiểu Tiểu, dùng tôn nghiêm và ý chí cả đời mổ xé trái tim chảy máu dam dia kia cua minh.
"Võ An Quân... rốt cuộc thì ông ấy có phải phụ thân của ta hay không?”
"Không phải." Tô Tiểu Tiểu nói: "Ông đã thành ra như vậy rồi, ta không cần phải lừa ông."
Hốc mắt của Hách Liên Nghiệp đỏ lên.
Ông ta nhìn lên trần giường, tựa như một con rối gỗ bị rút hết linh hồn.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Bây giờ đến lượt ông trả lời câu hỏi của ta, đêm qua bà ấy tới tìm ông, là muốn tiếp tục lừa gạt ông, làm ông tin thân thế của mình, hay là tới hỏi ông có lấy được thánh chỉ từ trên người của Trương Phong không?”
Hách Liên Nghiệp im lặng.
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn ông ta: "Xem ra đều có. Bây giờ đến lượt của ông, ông còn muốn hỏi gì không?”
Hách Liên Nghiệp hỏi bằng giọng khàn khàn: "Tối hôm qua người nọ..."
Sau đó ông ta không nói tiếp.
Tô Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm vào ông ta một hồi lâu, trả lời: "Đúng vậy."
Là Vệ Sâm.
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía ông ta: "Câu hỏi cuối cùng, người mượn tay ông để đối phó với người của Vệ gia có phải là trưởng đại công chúa không?"
Hách Liên Nghiệp không trả lời.
Tô Tiểu Tiểu rời mắt khỏi mặt ông ta: "Cảm ơn câu trả lời của ngươi, ta nghĩ là ta biết người kia là ai rồi."
Hách Liên Nghiệp khiếp sợ nhìn nàng.