Chương 1346: Sức Mạnh Của Tiểu Hổi 2
Chương 1346: Sức Mạnh Của Tiểu Hổi 2Chương 1346: Sức Mạnh Của Tiểu Hổi 2
Thứ chân chính làm nàng hoài nghi người phía sau màn không phải là trưởng đại công chúa chính là lời nói của Mạc Tà.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Trưởng đại công chúa không biết võ công, nói đúng hơn, bà ấy chỉ học được ít công phu bên ngoài, nếu giao đấu với Mạc Tà, e là một chiêu cũng đánh lại được."
Nam Dương Vương hỏi: "Chẳng lẽ không có khả năng là do bà ấy giấu tài sao?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Ta cũng từng suy nghĩ như vậy."
Cho đến khi... nàng nghe thấy Quỷ Phố nói mê, không ngừng kêu "Phụ thân';Nhị đệ","Tam đệ'... Điện ha .
Vệ Lục Lang nói, nhất định là đại ca mơ thấy trận chiến ở Toái Bắc Quan.
Bọn họ cùng nhau "chết trận", Quỷ Phố nhìn thấy tình trạng thảm thiết của bọn họ, ký ức đó khắc sâu vào đầu hắn ta, cho nên hắn ta mới không ngừng gọi bọn họ, nhưng tiếng "điện hạ” kia là sao?
Nàng hỏi Vệ Lục Lang, có người thế Thiên tử xuất chinh không?
Vệ Lục Lang nói không có.
Như vậy, điện hạ mà Quỷ Phố thấy ở Toái Bắc Quan là ai?
Trưởng đại công chúa đã xuất gia, bốn năm trước bà ấy đang ở am ni cô ở Thanh Châu niệm kinh.
Đúng là bà ấy có thể lén lút chạy tới Toái Bắc Quan, nhưng lấy thân phận của bà ấy, nếu như Vệ Sâm nếu là thấy bà ấy, sẽ không gọi điện hạ mà không có phong hào như vậy, quá thân mật.
Đến đây, Tô Tiểu Tiểu cũng đã hơi nghi ngờ rằng bọn họ đã nghĩ sai rồi.
Sau đó, Tô Tiểu Tiểu nhớ đến Chung Sơn từng nói với nàng một câu: "Sư thái, bà ấy... đối đãi với Nam Dương Vương cực kỳ tốt."
Lúc ấy, nàng không hiểu gì cả, nàng đang điều tra trưởng đại công chúa mà, sao lại liên quan đến Nam Dương Vương rồi?
Chẳng lẽ là Chung Sơn đã nhìn ra cái gì?
Ông ấy đang nói giúp trưởng đại công chúa sao? Rốt cuộc, Nam Dương Vương và Vệ gia đều ngồi trên một con thuyền, trưởng đại công chúa yêu thương Nam Dương Vương, cho nên tuyệt đối sẽ không cắt đứt "cánh tay" của Nam Dương Vương.
Là một người hầu trung thành, việc Chung Sơn giải vây cho chủ nhân cũng không có gì đáng trách, có lẽ ông ấy cũng không rõ trưởng đại công chúa đang mưu đồ việc gì.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ lúc đó Chung Sơn đang nhắc nhở nàng chú ý đến Nam Dương Vương.
Đương nhiên, cho dù là Quỷ Phố hay Chung Sơn, Tô Tiểu Tiểu đều sẽ không nhắc đến họ trước mặt Nam Dương Vương.
Có thể nói theo hướng khác.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Di chiếu của di chiếu của tiên đế, trưởng đại công chúa lấy nó cũng vô dụng, ngài lấy mới hữu dụng."
"Chỉ bằng một phần di chiếu?" Nam Dương Vương nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, vẻ mặt không tin.
Ông ta không phải là người dễ lừa gạt, bình thường đều là ông ta đi lừa gạt người khác, nhìn Hách Liên Nghiệp là biết.
Nhưng Tô Tiểu Tiểu không muốn nói, ông ta lại có thể làm gì được nàng?
Nam Dương Vương ngồi xuống ghế, không để ý, cười cười: "Ngươi không muốn nói thì thôi, dù sao cũng không quan trọng, ngươi rất thông minh, còn thông minh hơn ta nghĩ rất nhiều. Ngươi thật sự là một nha đầu lớn lên ở nông thôn sao? Hay là —— ngươi là giả?"
Tô Tiểu Tiểu híp mắt.
Ánh mắt của người này thật đúng là tinh tường.
Không hổ là cao thủ sau màn che mắt được tất cả mọi người.
Mạc Quy Viễn là quân cờ của ông ta, Hách Liên Nghiệp là quân cờ của ông ta, Quách Thừa tướng và Tư Không Vân cũng vậy ——
"Mười năm trước, sau khi ngài mưu phản thất bại, lúc Vũ An Quân chạy đến cứu người , đồng thời cũng cứu ngài luôn, có phải không?”
"Chính xác."