Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 138 - Chuong 141: Lay Thuoc 2

Chuong 141: Lay Thuoc 2 Chuong 141: Lay Thuoc 2Chuong 141: Lay Thuoc 2

Phù đại nương không thể nhúc nhích, nhưng Tô Tiểu Tiểu từ tròng mắt bà ta chuyển động, không khó suy đoán bà ta là đang nhìn mình.

Còn có thể mở mắt nhìn, xem ra không chết được.

Tô Tiểu Tiểu hơi nâng bà ta dậy, cầm cái gối đầu lót ở sau lưng nàng ấy, lại rót một chén nước và một viên thuốc: “Nếu tỉnh, uống thuốc đi.”

Phù đại nương tiếp tục ngoan cường bất khuất, động tác trì độn mở to mắt!

Tô Tiểu Tiểu trực tiếp nhét thuốc vào miệng của bà ta, lại múc mấy muỗng nước ấm đút cho bà ta.

Tình huống của bà ta đơn ăn uốn thuốc hạ huyết áp không đủ, thuốc lợi tiểu, Clo và Kali đều phải đuổi kịp.

Phù đại nương bị rót một bụng thuốc kỳ quái, xem thường.

Tô Tiểu Tiểu nói: "Hiện tại có thể nói chứ? Không thể nói, gật đầu chớp mắt cũng được. Ta cần biết bệnh sử của ngươi, để kế tiếp có thể tiến hành trị liệu chuẩn xác với ngươi hơn."

Phù đại nương: Nhi tử của ta chính là lang trung, cần ngươi trị sao?

Nói nữa, một tiểu nha đầu, có thể biết gì về y thuật? Thôi đi!

Tô Tiểu Tiểu nói: "Vấn đề thứ nhất, có phải ngươi thường xuyên choáng váng đầu hay không, có đôi khi còn sẽ tức ngực khó thở, tứ chỉ tê dại?"

Phù đại nương ngẩn ra, vẻ mặt khinh thường nhìn lại cứng đờ.

"Xem ra đúng rồi." Tô Tiểu Tiểu gật đầu, tiếp tục nói: "Trở bệnh có phải phát tác nhiều ở buổi sáng và chạng vạng hay không?"

Vẻ mặt của Phù đại nương càng kinh ngạc hơn.

"Xem ra lại là đúng." Tô Tiểu Tiểu hiểu rõ dự đoán của mình lần nữa.

Nếu tình huống của Phù đại nương không tăng thêm khống chế, dễ dàng dẫn phát bệnh tim, như tim đau thắt, nghiêm trọng thậm chí có thể tạo thành tắc mạch máu não và nhồi máu cơ tim.

Lần này bà ta ngã có thể cũng là huyết áp lên cao choáng váng gây ra, may mắn nàng và Nhị Cẩu tới mua đậu phộng, nếu không trời giá rét, không bệnh chết cũng rét chết.

"Ngươi nói ngươi, cách vách lại không phải không có người ở, ngã sao không kêu hai tiếng? Thà bị đông lạnh cũng không kêu cứu mạng, tính tình cứng đầu gì đâu!"

Tô Tiểu Tiểu rất tích mệnh, đặc biệt sau khi từng chết một lân, càng thêm thấy sinh mệnh đáng quý.

Trên đời có cái gì quan trọng hơn tính mạng? "Ngươi nghĩ cảm nhận của Phù lang trung không? Hắn ra khám một chuyến trở về, phát hiện thân nương của mình mất, ngay cả gặp mặt lần cuối cùng cũng không thấy! Ngươi bảo hắn sau này đối mặt nhân sinh như thế nào? Chỉ cân nghĩ đến là chính mình đến khám bệnh tại nhà gián tiếp dẫn tới ngươi xảy ra chuyện, hắn có thể tha thứ cho mình sao? Hắn còn có thể tiếp tục cứu tử phù thương sao? Còn có thể cầm chắc ngân châm trong tay sao?"

Không biết là bị Tô Tiểu Tiểu nói chọc tới, hay là bị khí tràng trên người Tô Tiểu Tiểu phát ra khiến chấn động, Phù đại nương khó được không dỗi Tô Tiểu Tiểu vài câu.

Khi Tô Tiểu Tiểu đưa hai viên thuốc màu trắng cũng một muỗng nước ấm tới miệng bà ta, bà ta phối hợp uống vào.

'Lúc này mới nghe lời sao."

Tô Tiểu Tiểu vừa lòng mà buông cái ly.

Vừa rồi lời nói của nàng hơi kích động, không chỉ là xuất phát từ giận người bệnh không tiếc mệnh không tranh này, cũng nghĩ tới Trần thị đi một chuyến tiêu trở về đã thiên nhân lưỡng cách với Tô lão phụ thân, đến nay ông chưa đi ra từ bóng ma năm đó.

Còn có chính mình, rốt cuộc nàng không thể tồn tại trở lại thế kỷ 21.

Ở thế giới kia, nàng là một người chết.

Tô Tiểu Tiểu không phải người sẽ vẫn luôn sa vào mặt trái cảm xúc, năng lực điều tiết của nàng rất mạnh.

Nàng nhanh chóng trở lại chuyện chính: "Ngươi không hỏi xem ta cho ngươi uống cái gì sao?"

Cơ thể Phù đại nương ấm lại, lời nói cũng nhanh nhẹn, chỉ là thái độ vẫn không nóng không lạnh.

Phù đại nương lạnh lùng nói: "Có thể là cái gì? Thật cho rằng phương thuốc dân gian của mình có thể cứu người?"

Ở nông thôn bà ta thấy nhiều phương thuốc dân gian, ăn chết người không ở số ít.

Tô Tiểu Tiểu không tranh chấp với bà ta.

Sự thật thắng hùng biện, huyết áp cao, thân thể người nhất định không dễ chịu, trong chốc lát dược hiệu phát huy, bà ta thoải mái, sẽ hiểu rõ "Phương thuốc dân gian" của nàng có bao nhiêu đúng bệnh và thần kỳ.
Bình Luận (0)
Comment