"Sao lại thế này? Vì sao không cho vào? Ngươi như vậy sẽ khiến ta rất mất mặt!"
"Sao lại thế này? Vì sao không cho vào? Ngươi như vậy sẽ khiến ta rất mất mặt!""Sao lại thế này? Vì sao không cho vào? Ngươi như vậy sẽ khiến ta rất mất mặt!"
"Ngươi tốt nhất không cần chọc ta, ta rất dữ!"
Hai tay Tô Tiểu Tiểu ôm ngực, run rẩy một chân, vẻ mặt ngạo kiều và cao lãnh nói: "Để ta đi vào, sẽ tha thứ cho ngươi."
Vệ Đình và Quỷ Phố, Vệ Lục Lang, Tô Mạch sau khi biết được trúng kế điệu hổ ly sơn, lập tức chạy về Vệ gia, nửa đường thượng đụng phải Tô Huyên, được cho biết Nam Dương Vương đã bị bắt ở phủ Hộ Quốc Công.
Mấy người đi vào sân Tần Thương Lan, từ xa nhìn thấy Tần Thương Lan vẻ mặt mộng bức mà đứng ở bên cửa sổ.
Mấy người cổ quái đi qua, đang muốn hỏi một câu làm sao vậy, đã nghe được tiếng nào đó không thể miêu tả, mấy người theo tiếng vọng vào nhà.
Tô Tiểu Tiểu cầm khăn trong tay, dáng vẻ kệch cỡm mà xoay chuyển bả vai vô cùng cay đôi mắt, nũng nịu nói:
"Để người ta đi vào đi - được không - được không - được không - người ta yêu ngươi nhất -moa-
Bốn người như gặp sét đánh, lộ ra vẻ mặt giống Tần Thương Lan như đúc.
Vệ Lục Lang trợn mắt há hốc mồm lẩm bẩm nói: "Nàng... Có phải không biết cửa sổ không đóng hay không? Hay là nói nàng bị Nam Dương Vương kích thích choáng váng?”
Cuối cùng Tô Tiểu Tiểu cũng không thể vào phòng thuốc.
Nàng đen mặt đi mở cửa phòng.
Năm người một bước chạy đến trong viện.
Tần Thương Lan không quên lóe trở về, khép cửa sổ lại, thay tôn nữ xử lý tốt hiện trường xấu hổ.
Tô Tiểu Tiểu cất bước ra, thấy mấy đại nam nhân động tác nhất trí mà đứng ở trong viện, dáng người còn thẳng hơn ống thép, nàng cổ quái mà nhìn mấy người một cái:
“Các ngươi làm gì vậy?”
Mấy người động tác nhất trí lắc đầu.
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu không thể hiểu được: "Bi Nam Dương Vương kích thích choáng váng?”
Mấy người: "...'
"Đi đi đii Đi thẩm vấn Nam Dương Vương!" Tần Thương Lan và Tô Mạch, Quỷ Phố, Vệ Lục Lang rối rít tìm cớ rời khỏi hiện trường.