Chương 1429: Hoàn Toàn Bại Lộ 2
Chương 1429: Hoàn Toàn Bại Lộ 2Chương 1429: Hoàn Toàn Bại Lộ 2
Trình công công cầm dược và khăn vải sạch sẽ lại đây, xử lý miệng vết thương đơn giản cho Cảnh Tuyên Đế.
Cảnh Tuyên Đế mất máu nghiêm trọng, cả khuôn mặt không có huyết sắc.
Nam Dương Vương ra từng chiêu sắc bén, rất nhanh đã giết ra vòng vây, chạy ra sân.
Nhưng ở lúc ông ta sắp bước ra, Lưu phó chỉ huy dẫn một đội cấm vệ quân hùng hổ chạy vào.
Cảnh Tuyên Đế vô lực ngồi dưới đất, suy yếu nhưng khí thế không giảm mà nhìn về phía Nam Dương Vương bị đại nội cao thủ vây công:
"Thúc thủ chịu trói đi, tram giữ cho ngươi toàn thây."
Nam Dương Vương từ từ nghiêng người đi tới, đáy mắt không có một tia sợ hãi: "Ngươi thật sự cho rằng bọn họ là tới bắt ta?"
Đáy lòng Cảnh Tuyên Đế nảy lên một dự cảm bất tường.
Giây tiếp theo, ông ta đã thấy Nam Dương Vương nâng tay lên: "Lưu phó thống lĩnh, bắt người Vĩnh Thọ Cung lại! Một người cũng không cho thả rat"
Mọi người hoảng sợ thất sắc!
"Ngươi..." Cảnh Tuyên Đế nhìn Nam Dương Vương, lại nhìn Lưu phó thống lĩnh tay cầm bảo kiếm: "Ngay cả ngươi cũng là —"
Trình công công cắn răng chặn trước mặt Cảnh Tuyên Đế và Thái Hậu.
Nhưng khiến người kinh ngạc chính là, Lưu phó thống lĩnh không nhúc nhích.
Nam Dương Vương nhíu mày, nhìn Lưu phó thống lĩnh một cái: "Còn chưa động thủ? Muốn ta nói ba lần sao?"
Bichl
Lưu phó thống lĩnh cúi mặt xuống, ngã xuống mặt đất, chết không nhắm mắt.
Tô Thừa đứng ở phía sau ông ta, trong tay cầm một chủy thủ nhiễm máu.
Đôi mắt Nam Dương Vương xet qua một tia khiếp sợ cực mạnh.
Tô Thừa ném chủy thủ, rút bảo đao bội kiếm ra chỉ về phía Nam Dương Vương, toàn bộ khí tràng khai hỏa nói: "Bắt lấy nghịch tặc!"
Cấm vệ quân đi lên vây quanh, bao vây Nam Dương Vương.
Nam Dương Vương híp mắt, lại từ trong lòng móc ra một tín hiệu trúc, sau khi đốt pháo hoa nổ vang ở giữa không trung.
Đây là tín hiệu liên lạc với Kim thống lĩnh. Lần hành động này tổng cộng chia thành hai đám người ngựa, Lưu phó thống lĩnh xung phong, khống chế Vĩnh Thọ Cung, Kim thống lĩnh suất binh mai phục ở các nơi, ra lệnh một tiếng, lập tức bức vua thoái vị.
Ai từng nghĩ sau khi thả tín hiệu ra, căn bản không có bất kì động tĩnh gì.
Tô Thừa nhướng mày cười: "Ngu sao? Người của ngươi không đến!"
Trong phòng Hoàng Thành Tư, Kim thống lĩnh bị trói gô ở trên cây cột, trong miệng nhét giẻ lau thối:
“ƯmIl Ưml"
Người đâu!
Thả ta ra ngoài!
Những cấm vệ quân thủ hạ của Kim thống lĩnh đó không rảnh lo cho ông ta, giữa trưa Tô Thừa tự bỏ tiền túi, để phòng bếp thêm một món thịt kho tàu cho bọn họ.
Những người này còn vụng trộm vui vẻ, cười nhạo Tô Thừa là đang lấy lòng Kim thống lĩnh.
Tô Thừa khờ khao cười, quay đầu thả hai túi thuốc xổ vào trong.
Mọi người thượng thổ hạ tả, đoạt cướp nhà xí mà đánh lên.
Dù thế nào Nam Dương Vương cũng không dự đoán được đại kế mình yên lặng chuẩn bị lâu bức vua thoái vị như vậy lại bị một cây gậy thọc cứt làm thất bại, long hổ tranh chấp đấu thua còn thôi, nhưng cố tình là thua ở trong tay một ác bá thôn phỉ lớn lên ở nông thôn —
Quả thật là kiến người phun ra một ngụm máu.
Nam Dương Vương thấy đại thế đã mất, đành phải từ bỏ kế hoạch bức vua thoái vị trước, thi triển khinh công rời khỏi tại chỗ.
Tô Thừa dẫn người đuổi theo, vài tên hắc y cao thủ từ trên trời giáng xuống, chặn đường đi của đoàn người Tô Thừa.
Tô Thừa cầm đao lên, chém giết với các cao thủ hắc y.
Mà Cảnh Tuyên Đế ngồi ở trên sàn nhà tẩm điện đang nhìn Tô Thừa anh dũng chém giết, mạc danh thấy được vài phần bóng dáng Tần Thương Lan lúc trẻ tuổi.
Lại nghĩ tới Tân Giang, nếu hôm nay đổi lại là Tân Giang, có xuất kỳ bất ý giết Nam Dương Vương, xoay chuyển thế cục như Tô Thừa không?
Phần lớn là không thể.
"Rốt cuộc cũng là thân sinh...