Chuong 1455: Cam Tinh Nong Nhiet 2
Chuong 1455: Cam Tinh Nong Nhiet 2Chuong 1455: Cam Tinh Nong Nhiet 2
Tô Tiểu Tiểu thủ thế im lặng cho tiểu quận chúa, tiểu quận chúa gật đầu!
Tô Tiểu Tiểu buông tay che miệng cô bé ra.
Tiểu quận chúa kiểm tra cài cửa, đè lại tim đập kinh hoàng, làm bộ làm tịch kêu lên: "A a al Chán ghét muốn chết! Ta chán ghét chết các ngươi! Hu hu hu... Chờ lần sau ta gặp bệ hạ, nhất định phải hung hăng cáo trạng các ngươi!"
Thì ra là đang giận lẩy... Thị vệ ngoài cửa yên lòng.
Tiểu quận chúa và Tô Tiểu Tiểu đến mép giường ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi: "Tần Tô, sao ngươi lại tới đây? Một mình ngươi tới sao? Nơi này rất nguy hiểm."
Điều đầu tiên tiểu nha đầu lo lắng lại là chính mình.
Tô Tiểu Tiểu nhéo mặt của cô bé: "Ngươi gầy rồi."
Tiểu quận chúa lầu bầu nói: "Còn nói ta, ngươi cũng gây."
Tô Tiểu Tiểu cười: "Được rồi, không nói cái này, ta và Vệ Đình tới, hắn đi gặp mẫu thân ngươi."
Nghe được có Vệ Đình cùng đi, rõ ràng vẻ mặt của tiểu quận chúa buông lỏng.
Tiểu quận chúa hỏi: "Tần Tô, ngươi là tới chữa bệnh cho ca ca ta sao?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Đúng vậy."
Cảm xúc của tiểu quận chúa hạ xuống nói: "Ngươi tới không đúng lúc, mẫu thân ta đã xảy ra chuyện.'
Ta không xen vào, ta chỉ hỏi một chút... Tô Tiểu Tiểu nói: "Trên đường đến ta nghe người ta nói, hình như là thuật yếm thắng."
Tiểu quận chúa bất đắc dĩ nói: "Bọn họ phát hiện một tiểu nhân nhi cắm đầy ngân châm ở đáy giường ca ca ta, đâm chính là Ngọc quý nhân gần đây rất được sủng ái."
Tô Tiểu Tiểu khó hiểu: "Một quý nhân, gì đến nỗi này?”
Tiểu quận chúa rầu rĩ nói: "Nàng ta hoài long thai, long thai đã mất, bọn họ đều nói là mẫu thân ta đâm tiểu nhân trát. Cố tình... Mẫu thân ta mới từ Đại Chu trở về, xác thật đụng phải Ngọc quý nhân ở hậu cung, Ngọc quý nhân cũng xác thật va chạm mẫu thân ta."
Ngay cả động cơ đều có, logic liên hoàn mỹ, nội đấu mãnh liệt Tây Tấn hơn tranh đoạt đích Đại Chu nhiều.
Hốc mắt Tiểu quận chúa đỏ hồng: "Tần Tô, mẫu thân ta là oan uổng."
Tô Tiểu Tiểu nhìn cô bé nói: "Ta tin tưởng."
"Tần Tô... Oan ức mấy ngày này Tiểu quận chúa gặp rốt cuộc ở một khắc này hoàn toàn bùng nổ, cô bé nhào vào trong lòng Tô Tiểu Tiểu, nước mắt trào lên.
Một nhà chính khác, Vệ Đình gặp được hoàng nữ Tây Tấn. Tuy là người bị nhốt, khí tràng của vị điện hạ hoàng tộc này cũng vẫn cường đại, không hiện chật vật chút nào, chỉ là giữa mày lờ mờ xẹt qua u ám, tiết lộ bà ấy lo lắng cho một đôi hài tử.
"Các ngươi có thể tới, ta rất kinh ngạc."
Xảy ra việc này, người bình thường sợ là tránh còn không kịp, đêu không muốn nhấc lên quan hệ với phủ hoàng nữ.
Vệ Đình ngồi ở đối diện bà ấy, vân đạm phong khinh nói: "Những sóng gió này với điện hạ mà nói đều là tạm thời, ta tin tưởng lấy thực lực của điện hạ, rất nhanh là có thể phá cục."
Hoàng nữ Tây Tấn lạnh nhạt nói: "Đây là đương nhiên! Đáng tiếc không phải ai cũng đều có đầu óc giống như ngươi."
Vệ Đình suy nghĩ, hỏi: "Nói lại, ta rất tò mò là ai khiến điện hạ ăn một cái mệt lớn này?”
Hoàng nữ Tây Tấn tức giận nói: "Còn có thể là ai? Mưu sĩ trong phủ đại hoàng huynh ta."
Trong đầu Vệ Đình mạc danh hiện lên ngựa xe được hắc giáp hộ vệ đưa: "Gia Cát tiên sinh?"
Hoàng nữ Tây Tấn kinh ngạc: "Ngươi biết hắn ta? Hắn ta tên Gia Cát Thanh, nghe nói là người Bắc Yến, thám báo đại ca ta kết bạn với hắn ta ở Toái Bắc Quan."
Hoàng nữ Tây Tấn và tiểu quận chúa bị giam lỏng ở trong viện của từng người, không được bước ra cửa phòng một bước, cũng không thể dẫn Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu đi tiểu quận vương bên kia.