Chuong 1474: Nguoi Nha Doan Tu 2
Chuong 1474: Nguoi Nha Doan Tu 2Chuong 1474: Nguoi Nha Doan Tu 2
"Tiên sinh ngài đi đâu vậy?" Nàng ta đi đến bên người hắn ta hỏi.
Hắc giáp vệ ôm xe lăn đặt ở trên mặt đất.
Gia Cát Thanh nhẹ giọng nói: "Vào hoàng cung một chuyến."
"A, hôm nay là ngày tiên sinh lấy dược."
Gia Cát Thanh nhìn nàng ta một cái: "Sao ngươi đến đây? Còn biến thành như vậy?"
Nhắc tới cái này Mi Cơ đã tức giận: "Đừng nói nữa! Gia hỏa tới tìm hiểu tiên sinh kia, hắn đi đập nhà ta! Còn bắt cóc ta! Hại ta xấu mặt trước mặt mọi người! Vì thoát khỏi hắn, bất đắc dĩ ta dẫn hắn đi chỗ ở cũ của tiên sinh..."
Nói xong lời cuối cùng, giọng nàng ta nhỏ dần.
Gia Cát Thanh cũng không để ý: "Không sao, chỗ ở cũ mà thôi, bại lộ thì bại lộ."
Hắc giáp vệ tiến lên đẩy xe lăn, Mị Cơ tiếp nhận: "Để ta."
Nàng đẩy Gia Cát Thanh vào sân, đang muốn hỏi tiên sinh muốn hai người lợi hại đi bắt gia hỏa kia, lại bỗng nhiên thấy ba tiểu đậu đinh đáng yêu.
Ba người đang ngồi xổm trên mặt đất bắn đạn châu.
Bọn họ là lại đây tìm Gia Cát Thanh, nhưng Gia Cát Thanh đi ra ngoài, A Nguyên cảm thấy tiên sinh cũng không chán ghét ba hài tử này, để cho bọn họ chờ tiên sinh ở sân.
Mi Cơ lần đầu tiên nhìn thấy ba bào thai, đôi mắt đêu mở to, ngay cả chuyện tìm Vệ Đình báo thù đều đã quên, chợt lớ đi, giơ một đám lên.
Người thứ nhất bị giơ lên chính là Đại Hổ.
'A a a! Thật đáng yêu!"
Đại Hổ vẻ mặt mờ mịt mà nhìn quái di này.
Mi Cơ buông cậu bé ra, lại giơ Nhị Hổ lên.
“Đây cũng thật đáng yêu!"
Nhị Hổ hoàn toàn ngoài trạng huống.
Rất nhanh, nàng ta lại buông Nhị Hổ, giơ Tiểu Hổ lên.
"Ngươi muốn làm hàm sờ?" Tiểu Hổ đáng yêu hỏi.
Aaal
Giọng thật đáng yêu.
Tim Mi Cơ đều muốn hòa tanl
Nàng ta quay đầu nhìn phía Gia Cát Thanh trên xe lăn, đôi mắt phát sáng: "Tiên sinh! Bọn họ là nhi tử của ngài sao?” Phải không phải không phải không?
"Không phải." Gia Cát Thanh nói.
"A." Mi Cơ buông Tiểu Hổ xuống, cong người, cười tum tỉm mà nhìn ba tiểu đậu đỉnh: "Tiểu đệ đệ, trưởng thành thú tỷ tỷ!"
Ba đứa nhỏ: "..."...
Vệ Đình từ chỗ ở cũ của Gia Cát Thanh ra, lại đi diễn lâu một chuyến, không bắt được Mi Cơ, nghĩ đến nàng ta cũng sẽ không lập tức trở lại nơi này.
Hắn thẩm vấn chưởng quầy diễn lâu một lát, chưởng quầy sắp khóc, hắn ta thật sự không rõ lai lịch của chủ nhân lắm, càng không rõ chỗ ở của chủ nhân.
Nơi này làm ăn lớn như vậy, Vệ Đình cũng không tin cả đời nàng ta không hiện thân.
Hôm nay tới đây là ngăn trước, canh giờ không sai biệt lắm, hắn trở vê khách diem một chuyến, dẫn A Phúc đi phủ hoàng nữ đón Tô Tiểu Tiểu trở vê.
Sau khi tiến vào sương phòng, hắn nói tin tức của nhị ca.
"Nàng ta nói nhị ca đã chết, nhưng ta cảm thấy... Nhất định nhị ca còn sống."
Đang nói chuyện, Phù Tô đi dịch quán Tây Đô tìm hiểu tin tức đã trở lại, vào nhà với hắn ta còn có lão hầu gia và Tô Uyên.
Đôi mắt Tô Tiểu Tiểu sáng ngời: "Cữu tổ phụ, đại bát"
Lão hầu gia nghiêm túc nói: "Gọi tổ phụ!"
Cữu cái gì cữu? Không cần cữu!
Tôn nữ của muội muội chính là thân tôn nữ của ông ấy!
Vệ Đình cũng đứng dậy, làm lễ vãn bối: "Cữu tổ phụ, đại bá."
Lão hầu gia không mặn không nhạt mà ừ một tiếng, ông ấy cao lãnh với Vệ Đình nhiều.
Tô Uyên ôn hòa cười: "Tiểu Tiểu, Tiểu Thất."
Sau đó ánh mắt ông ấy đảo qua trong phòng: "Phù Tô nói Đại Hổ Nhị Hổ và Tiểu Hổ cũng tới, người đâu?”
Nhắc tào tháo tào tháo đến.
Ba tiểu đậu đỉnh ở bên Gia Cát Thanh chơi nửa ngày không nói, còn thăng cấp đãi ngộ ăn uống no đủ, vác tròn cái bụng vo trở vê.