Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1509 - Chương 1515: Phụ Tử Con Liên Tâm 1

Chương 1515: Phụ Tử Con Liên Tâm 1 Chương 1515: Phụ Tử Con Liên Tâm 1Chương 1515: Phụ Tử Con Liên Tâm 1

Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Chỉ cân phương thuốc không giả, linh chi cũng không giả, vậy không có gì đáng sợ."

Làm là xong rồi.

Một Phong Tiêu Nhiên kẻ hèn, đấu được đệ nhất Trạng Nguyên Đại Chu và đệ nhất mưu sĩ Tây Tấn sao?

Nói nữa, còn có nàng ngoại giới này.

Tô Tiểu Tiểu nói tiếp: "Chờ hai vị dược liệu đều tới tay, ngươi có tính toán gì không?”

Vệ Đình nhìn Gia Cát Thanh hôn mê, ánh mắt thâm thúy nói: "Mang nhị ca về nhà"...

Đại Chu, Vệ gia.

Vệ Hi Nguyệt lại tới trong viện tưới nước.

Gần đây cô bé dọn tới bên Vệ phu nhân ở, một ngày tưới bốn lần nước, sáng trưa chiêu một lần, trước khi ngủ lại tưới một lần.

Sau đó ngày hôm sau vừa mở mắt, nhất định là tới xem phụ thân có mọc ra không, có khi nửa đêm tỉnh cũng lại đây xem.

Trong viện đen như mực, Vệ lão thái quân và Lý ma ma đứng ở cửa viện, nhìn bóng dáng nho nhỏ kia, Vệ lão thái quân đau lòng hỏi: "Nó ngôi xổm ở kia bao lâu rồi?"

Vệ phu nhân thở dài: "Nửa canh giờ, không chịu ngủ."

Vệ lão thái quân nhíu lông mày hoa râm: "Lúc trước không phải chỉ ngồi xổm buổi sáng sao? Sao hiện giờ buổi tối cũng ngồi xổm? Trời lạnh, sẽ không sợ đông lạnh sao?”

Vệ phu nhân nhẹ giọng nói: "Nó nói cây non khác đều nảy mầm, phụ thân nhất định cũng sắp mọc ra."

Vệ lão thái quân vô cùng đau lòng, bà ấy chống quải trượng đi qua, sờ tay nhỏ Hi Nguyệt.

A, deu đông cứng!

Bà ấy cong người xuống mềm giọng nhẹ dỗ nói: "Hi Nguyệt, ngoan, bên ngoài quá lạnh, chúng ta vào nhà trước.'

Vệ Hi Nguyệt xê dịch sang một bên.

Cô bé không đi.

Cô bé phải đợi phụ thân.

Vệ Hi Nguyệt ngủ ở trên cỏ, mới bị Vệ phu nhân ôm vào trong.

Vệ phu nhân cảm giác tiểu nhân nhi trong lòng càng thêm nhẹ, Vệ phu nhân bắt đầu hối hận, sớm biết như thế, bà ấy đã không dạy cô bé trông cây, vẫn giống năm rồi toàn bộ đều từ do mình trông, cô bé cũng không đến mức đột phát ý tưởng như thế. "Nương, người cũng trở về nghỉ ngơi đi."

Vệ phu nhân cởi áo ngoài bị bẩn của Vệ Hi Nguyệt ra, nhét người vào trong chăn, khuyên Vệ lão thái quân trở vê nghỉ ngơi.

Vệ lão thái quân nhìn tiểu chắt nữ ngủ say, trong lòng che phủ mây mù.

Tiểu Thất và tiểu tức phụ nhi đi Tây Tấn, bên ngoài là thay tiểu quận vương Tây Tấn chữa bệnh, một mục đích khác là đi tìm lão nhị, ngoài miệng bọn họ chưa nói, nhưng bà lại không ngốc.

Đó là thân tôn tử của bà, hắn chống mông bà đã biết nó muốn thả rắm gì, bọn họ tám phần là nghe được tin tức lão nhị lui tới ở Tây Tấn, không biết tin tức là thật hay là giả.

Ở chiến trường nhận sai thi thể có thể xảy ra, chiến tranh quá mức tàn khốc, có khi một khối toàn thây đều là hy vọng xa vời.

Thi thể lão đại, lão nhị không khớp, có thể trở về một lão đại bà đã vô cùng may mắn, sao lại dám hy vọng xa vời lão nhị cũng còn sống chứ?

Ông trời sẽ rủ lòng thương Vệ gia như thế sao? Vậy vì sao lúc trước khiến Vệ gia chịu khổ tai họa bất ngờ?

Nghĩ đến trượng phu chết trận sa trường, nhỉ tử, tôn tử, Vệ lão thái quân lão lệ tung hoành.

Nếu không phải còn muốn chống cái nhà này, bà đã sớm đi theo bọn họ.

"Nương." Vệ phu nhân nhẹ nhàng gọi bà một tiếng.

Vệ lão thái quân lau nước mắt, giọng như thường nói: "Không biết Tiểu Thất bọn họ ở Tây Tấn thế nào, có tin tức của lão nhị hay không, lúc trước ta cảm thấy, cho dù không tìm thấy, cho mấy huynh đệ bọn hắn một niệm tưởng cũng là tốt. Nhưng hôm nay nhìn bộ dáng này của Hi Nguyệt, nếu lão nhị không tìm trở lại, đứa nhỏ này có bao nhiêu khổ sở."
Bình Luận (0)
Comment