Chương 1543: Hi Nguyệt, Phụ Thân Đã Trở Lại 3
Chương 1543: Hi Nguyệt, Phụ Thân Đã Trở Lại 3Chương 1543: Hi Nguyệt, Phụ Thân Đã Trở Lại 3
Hắn ta mặc kệ người khác như thế nào, hắn ta nhìn Gia Cát Thanh hỗn loạn bình tĩnh mà ngồi ở trên xe lăn, thật sự là không rõ vì sao mình lại thất bại thảm hại một lần nữa.
Rõ ràng hắn ta chính là Vệ Thanh, nhưng không ai tin tưởng.
Rõ ràng đám vũ giả mặt quỷ kia không biết vì sao đột nhiên hóa thân sát thủ, điên cuồng giết chóc ở trong đại điện, nhưng chính là không giết chết Gia Cát Thanh.
Phong Tiêu Nhiên bị kéo xuống.
Sau khi xử lý xong thương thế của mấy con vua, Tây Tấn Đế gọi bọn họ đi thiên điện, chủ yếu muốn nói ám sát đêm nay.
Vũ Văn Lâm liếc Vũ Văn Tịch, nhỏ giọng nói thâm: "Phong Tiêu Nhiên là người của nhị tỷ."
Nếu ở mấy ngày trước, Vũ Văn Tịch chẳng sợ nói toạc mồm mép, cũng không bỏ được hiềm nghi của mình, có thể ở không lâu lúc trước, Vũ Văn Tịch mới vừa xé rách mặt với Phong Tiêu Nhiên, có lẽ người khác không biết chuyện, trong lòng Tây Tấn Đế biết rõ ràng.
Tây Tấn Đế dò hỏi vài câu theo lệ thường, rồi để cho mấy người trở về.
Khi đi ngang qua hành lang, Vũ Văn Tịch thấy Gia Cát Thanh ngồi ở trên xe lăn.
Nghĩ đến chuyện xảy ra đêm nay, Vũ Văn Tịch đi qua hỏi: "Có phải ngươi sớm tính tới rồi hay không?”
Gia Cát Thanh cười nhạt: "Tính đến cái gì?"
Vũ Văn Tịch nói: "Tính đến đêm nay Phong Tiêu Nhiên sẽ có hành động?”
Đêm nay ám sát nhìn như hung mãnh, kỳ thật không tạo thành đại lượng thương vong, đặc biệt nữ quyến và bọn nhỏ được bảo vệ rất tốt, phần lớn chỉ bị chút kinh hách.
Cẩn thận nghĩ lại, đêm nay tới dự tiệc võ tướng chiếm đa số, cũng khó trách có thể nhanh chóng ổn định cục diện.
Vũ Văn Tịch nhớ lại nói: "Ngày ấy phụ hoàng gọi Phong Tiêu Nhiên lại đây, để hắn ta giao ra linh chi, ngươi đột nhiên nhắc tới chuyện hắn ta dùng thảo dược độc hãm hại ngươi, còn ép ta làm lựa chọn giữa hắn ta và Tần Tô. Ta từng cho rằng ngươi chỉ là vì cho hắn ta một tội danh, để cho hắn ta không thể không đoái công chuộc tội. Nhưng nghĩ lại, hắn ta không có tội, chẳng lẽ phụ hoàng sẽ không ép hắn ta giao ra linh chi sao? Mục đích của ngươi kỳ thật là vì ép ta và Phong Tiêu Nhiên làm trò quyết liệt trước mặt phụ hoàng, kể từ đó, ngày sau hắn ta lại có bất kì hành động gì đều không đến trên đầu ta. Bức họa... Là ngươi cho Phong Tiêu Nhiên đi? Phong Tiêu Nhiên tự nhận là bắt được nhược điểm của ngươi, gấp không chờ nổi tới đối phó ngươi, những sát thủ đó cũng là người của ngươi."
Người khác là đi một bước xem ba bước, Gia Cát Thanh là đi một bước, xem mười bước, thậm chí trăm bước. Vũ Văn Tịch bỗng nhiên ý thức được, Gia Cát Thanh chưa bao giờ dùng thực lực chân chính đối phó mình, thủ đoạn và tâm cơ của hắn ta như vậy, nếu thật sự muốn đồn bà ấy vào chỗ chết, sợ là bà ấy sớm đã vô lực xoay người.
Hắn ta ở Tây Tấn ba năm, ở bên người Vũ Văn Hoài, ở dưới trướng phụ hoàng, vẫn luôn chỉ làm một chuyện — cân bằng.
Vũ Văn Tịch yên lặng nhìn hắn ta: "Gia Cát Thanh, bại bởi ngươi, không mất mặt."
Gia Cát Thanh nhìn bóng dáng bà ấy rời đi, nói: 'Hoàng nữ điện hạ, sát thủ không phải người của ta."
Vũ Văn Tịch sửng sốt. ...
Đèn đuốc Sùng Minh Điện sáng trưng suốt một đêm.
Tới gần hừng đông, Tây Tấn Đế kêu Gia Cát Thanh chờ ở thiên điện một đêm đi Ngự Thư Phòng.
Tây Tấn Đế nhìn về phía Gia Cát Thanh: "Cơ thể của ngươi quả thật khá hơn nhiều, lúc trước ngươi là không chịu nổi."
Gia Cát Thanh nhẹ giọng nói: "Tần Tô y thuật cao minh."
Tây Tấn Đế hỏi: "Nghe nói còn thiếu hai vị dược, kế tiếp ngươi có tính toán gì không?"
Gia Cát Thanh nói thẳng nói: "Thanh, muốn cùng đi tìm dược."
"Đi với Tần Tô Vệ Đình?”
"Vâng."
Tây Tấn đế nhàn nhạt nói: "Cũng đúng, ngươi chỉ có nửa năm thọ mệnh, chờ tìm được dược lại đi Đại Chu tìm Tần Tô, có lẽ tới không kịp, tram lại không có khả năng vẫn luôn giữ nàng ở Tây Tấn. Ngươi biết, tram là muốn giữ ngươi lại."