Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1539 - Chuong 1545: Phu Than Con Gap Nhau 1

Chuong 1545: Phu Than Con Gap Nhau 1 Chuong 1545: Phu Than Con Gap Nhau 1Chuong 1545: Phu Than Con Gap Nhau 1

Hòa công công cười cúi người với nàng: "Vệ phu nhân.”

Tô Tiểu Tiểu gật đầu đáp lễ: "Hòa công công, ngọn gió gì thổi ngài tới?"

Vẻ mặt Hòa công công ôn hoà cười nói: "Vệ phu nhân khách khí, lão nô là phụng mệnh bệ hạ tới đưa tiên khám bệnh cho Gia Cát tiên sinh."

Ông ta xưng hô đã từ nhà ta ban đầu biến thành lão nô.

Tô Tiểu Tiểu như không nhận thấy được thái độ biến hóa của ông ta, hơi chứa một tia nghi hoặc hỏi: "Không phải đã trả tiên rồi sao?"

"Đó là tiền đặt cọc." Hòa công công đưa mắt ra hiệu với tiểu thái giám bên cạnh, tiểu thái giám lại ôm hai hộp gấm tiến lên.

Hòa công công mở hộp ra, một ánh sáng vàng ap vào trước mặt, suýt nữa loe mù đôi mắt người.

Đều là hai hộp vàng, nhưng rõ ràng hai hộp hôm nay lớn hơn.

Tây Tấn Đế là thật sự không đoán ra Gia Cát Thanh là Vệ Thanh, hay là đoán được cũng vẫn tuân thủ hứa hẹn cho nàng một khoản tiên khám bệnh kếch xù?

Lòng của đế vương, sâu như đáy biển, Tô Tiểu Tiểu không đi cân nhắc tâm tư của Tây Tấn Đế, nàng thoải mái hào phóng nhận lấy: "Thay ta cảm ơn Tây Tấn bệ hạ."

Hòa công công cười nói: "Bệ hạ bảo lão nô thay chuyển đạt một câu."

Tô Tiểu Tiểu nói: "Hòa công công mời nói."

Cùng công công nghiêm mặt nói: "Làm ơn chữa khỏi cho hắn...

Tin tức Gia Cát Thanh phải rời khỏi Tây Đô đi tìm thuốc rất nhanh truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.

"Là đi với Tần đại phu."

"Tần đại phu là ai?"

"Ngươi cũng chưa nghe nói qua Tần đại phu? Quá không kiến thức! Nàng là thần y Đại Chu, thê tử tân hôn của Vệ tướng quân, chính là nàng trị liệu bệnh đậu mùa cho tiểu quận vương, còn thay tiểu quận vương điều trị cơ thể, nghe nói hiện giờ tiểu quận vương đều có thể xuống đất đi lại."

"Lợi hại như vậy?”

"Nếu không Gia Cát tiên sinh có thể mời nàng chữa bệnh cho mình sao?"

Chuyện trong yến hội bị Tây Tấn đế hạ phong khẩu lệnh, vẫn chưa truyền ra ở dân gian, Gia Cát Thanh vẫn là Gia Cát Thanh, là tiên sinh kính ngưỡng nhất trong cảm nhận của bá tánh Tây Đô, bọn họ là ngóng trông hắn ta có thể khỏe. Ngày ấy xuất phát, Tây Tấn nổi lên gió to, quát đến mành xe ngựa rung động rào rạt.

Đoàn người sẽ đi ở dịch quán Tây Đô.

Vũ Văn Hoài, Vũ Văn Tịch và đám người Vũ Văn Lâm đến hết tiễn đưa.

Tiểu quận chúa lại ôm Ngũ Hổ khóc lớn một hồi, nước mắt lưng tròng mà kéo cánh tay Tô Tiểu Tiểu, khóc thút thít nói: "Cac ngươi không thể ở thêm vài ngày lại đi sao... Tây Đô lớn như vậy... Ta cũng chưa kịp dẫn ngươi đi dạo... Không phải ngươi chữa bệnh cho ca ca ta sao... Chính là chữa bệnh cho người khác... Còn có đi hoàng cung dự tiệc... Cũng chưa chơi hết..."

Cô bé là thật sự luyến tiếc, luyến tiếc Ngũ Hổ, cũng luyến tiếc ba Tiểu Hổ và Tần Tô, cô bé đều muốn giữ lại mỗi một người.

"Để Vệ Đình một mình trở về... Hu hưu..."

Vệ Đình vốn định mời tiểu nha đầu cùng đi Đại Chu, nghe xong lời này quyết đoán không mở miệng.

Tô Tiểu Tiểu nhéo nhéo mặt cô bé: "Mới khen ngươi trải qua sóng gió trưởng thành, lúc này lại khóc như hài tử?"

Tiểu quận chúa khóc lớn: "Ta không cần các ngươi đi... Các ngươi đi rồi... Ta chơi với ai..."

Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngươi sẽ kết giao bằng hữu mới, hơn nữa, thân thể ca ca cũng tốt lên, vê sau có thể thường xuyên chơi với ngươi."

Nghĩ đến thân thể ca ca, cuối cùng trong lòng tiểu quận chúa là có một tia an ủi.

Cô bé hít cái mũi, kéo tay Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Tần Tô, quen biết ngươi thật tốt. Ta nghĩ tới, nếu không chờ ta trưởng thành, ta gả đi Đại Chu đi, như vậy ta có thể ở bên ngươi mỗi ngày.

Vũ Văn Tịch ở một bên nghe được hận không thể đánh chết nha đầu này, mới bao lớn đã nghĩ xuất giá cho lão nương, có phải ngươi muốn ta tức chết hay không?

Tô Tiểu Tiểu bị cô bé chọc cười: "Được, ta tìm phu gia tốt cho ngươi."
Bình Luận (0)
Comment