Chuong 1554: Phu The Gap Nhau 2
Chuong 1554: Phu The Gap Nhau 2Chuong 1554: Phu The Gap Nhau 2
Vệ Đình dẫn Tiểu Hổ xuống xe ngựa.
Tiểu Hổ tiểu... Một tí xíu.
Vệ Đình: Đây là ngươi không nhịn được?
Hai người phụ tử ngồi trở lại trên xe ngựa.
Vệ Đình suy nghĩ sẽ không xảy ra chuyện xấu gì chứ, Nhị Hổ kéo tay áo hắn: "Phụ thân, Nhị Hổ cũng muốn tiểu."
Vệ Đình: Vừa rồi sao ngươi không nói?
Lúc này, Vệ Đình bị ba đứa nhỏ lăn lộn đến ngọn lửa bùng cháy, bên kia Lý Uyển cũng gặp một chuyện sứt đầu mẻ trán, cũng không phải như nàng ấy nói với bà bà, ca nàng là thay phụ thân làm công khiến có chuyện xấu, mà ca ca nàng kết phường làm buôn bán với người bị đối phương lừa.
Toàn bộ gia sản Lý gia bao gồm quan tài phụ thân nàng cũng phải den bù vào.
Vậy đều không nói, bạc không có có thể lại kiếm, vấn đề là còn thiếu món nợ khổng lồ, ba tau tau trong nhà một khóc hai nháo ba thắt cổ, âm ĩ đến hận không thể phân gia.
Nhưng hôm nay, cái nhà này còn có cái gì có thể chia? Chỉ còn lại có nợ.
Đại tẩu Lý gia đưa ra tìm Vệ gia mượn bạc, bị đại ca Lý Uyển hung hăng giận mắng một trận:
"Vệ gia giúp chúng ta đã đủ nhiều, không cần lại thêm phiền toái cho muội muội!"
Phụ thân Lý Uyển là bộ hạ Vũ An Quân, lúc ấy tuổi trẻ đi theo Vũ An Quân nam chinh bắc thảo, vê sau bị thương lưu lại căn gốc, không thể trở lên chiến trường, Vũ An Quân cho ông ấy chức quan ở quân doanh.
Lý gia cũng coi như vài đại tướng môn, danh vọng ở trong quân không nhỏ, chỉ là quá thanh liêm và quá chính trực, nói trắng ra chính là không hiểu vớt nước luộc từ triêu đình, mấy gian cửa hàng của Lý gia vẫn là năm đó Vũ An Quân lấy danh nghĩa lễ hỏi đưa lại đây.
Nương Lý Uyển là nữ nhân thông minh, mấy năm nay kinh doanh cửa hàng đến hô mưa gọi gió, chỉ tiếc cả nhà chỉ có Lý Uyển giống bà, ba nhi tử đều không phải giỏi làm buôn bán.
Lúc này, bà ấy mới đi chưa đến hai tháng, buôn bán trong nhà bị người lừa thê thảm.
Đại tẩu Lý gia khóc ròng nói: "Chính là... Ngày mai không trả lại bạc... Cửa hàng của chúng ta... Còn có tòa nhà này... Tất cả đều phải đưa cho bọn họ..."
Đêm đó Lý Uyển đi tìm mặt tiền cửa hiệu đối phương.
"Liễu ngũ gia, Tần tam gia, biệt lai vô dạng."
Trong sương phòng, hai nam tử trung niên mập nhìn về phía Lý Uyển tới cửa.
Lý Uyển mười sáu tuổi gả vào Vệ gia, 17 tuổi sinh Vệ Hi Nguyệt, hiện giờ cũng chỉ mới 24 mà thôi, đúng là tuổi tác xinh đẹp như hoa, hơn nữa hàng năm nàng ấy tập võ, dáng người mam dẻo mà giàu có lực lượng, nữ tử ôn nhu lộ ra một tia anh khí, hai người thấy nhiêu mỹ nhân nhược liễu phù phong, đột nhiên nhìn thấy Lý Uyển, quả thật đôi mắt sáng ngời.
Lý Uyển tự động xem nhẹ ánh mắt dầu mỡ của hai người, giải thích ý đồ mình đến.
Tân tam gia cười: "Nói như thế, Lý gia các ngươi là muốn quyt nợ?"
Lý Uyển lạnh lùng nói: "Các ngươi hợp nhau tới lừa ca ta, ta không đi quan phủ cáo các ngươi đã là tận tình tận nghĩa.'
Tần tam gia nói: "Giấy trắng mực đen viết, ta ra giá gấp ba mua nguyên liệu nhà các ngươi cao hơn thị trường, các ngươi cân phải ra hàng ở trong vòng ba tháng, nếu không sẽ lấy giá gấp mười lần bồi thường cho ta. Cho dù ngươi đi quan phủ cáo ta, ta cũng là có đạo lý! Ai lừa các ngươi? Đúng không? Lúc trước là ca ngươi tự mình ký tên ấn dấu tay, ta không cam đao đặt ở trên cổ hắn ta, ta còn dò hỏi hắn ta mấy lần, có phải thật sự có thể cung cấp nhiều như vậy hay không? Không được mà nói, thiếu chút cũng được, chính ca ngươi nói không thành vấn đề!"