Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1577 - Chương 1584: Vệ Gia Giết Ngược 1

Chương 1584: Vệ Gia Giết Ngược 1 Chương 1584: Vệ Gia Giết Ngược 1Chương 1584: Vệ Gia Giết Ngược 1

"Lỗ gia?" Nghe xong Phù Tô bẩm báo, Vệ lão thái quân lạnh lùng hừ: "Nhớ năm đó tổ phụ ngươi chinh chiến trở về, lão Lỗ Quốc Công hận không thể đứng ở cửa thành xách giày cho tổ phụ ngươi! Hiện giờ tuổi lớn, lại càng thêm hồ đồ, lại mặc kệ nhi tử của mình làm ra hoạt động đáng khinh vô sỉ này!"

"Tổ mẫu." Vệ Đình mở miệng.

Vệ lão thái quân xua tay: "Được rồi, chuyện này hai các ngươi không cần phải xen vào. Ta còn chưa có chết! Chỉ là yên lặng mấy năm, mỗi người đều xem Vệ gia là quả hồng mềm!"

Hai anh em trao đổi một ánh mắt, trời đất bao la, tổ mẫu lớn nhất, tổ mẫu nghiện diễn đến không sai biệt lắm, nên nghiện bắt tay.

Sáng tinh mơ hôm sau, Vệ lão thái quân dẫn theo nữ quyến Vệ gia giết đến phủ Lỗ Quốc Công.

Bà ấy cầm quải trượng đầu hổ còn cao hơn người, lớn tuổi khí thế vẫn không giảm, hơn nữa nhóm tôn tức phụ một đám anh tư táp sảng, gã sai vặt ở cửa lập tức ngây dại.

"Này này này... Đây là nữ quyến Vệ gia sao?"

Mọi người xếp thành một hàng, sát khí tàn sát bừa bãi, không biết còn cho là đại quân tới san bằng phủ Lỗ Quốc Công.

Vệ lão thái quân cắm quải trượng trên mặt đất: "Gọi Lỗ Chính cút ra đây cho tal"

Lỗ Chính, quốc công gia đương nhiệm, đích trưởng tử lão quốc công, phụ thân thân sinh của Lương Vương phi.

Gã sai vặt bị bà ấy dọa đến thất ngữ, vội không ngừng mà đi.

Lỗ tam tiểu thư ở trên cung yến bị Gia Cát Thanh từ hôn, tin tức sớm đã truyền ra ở kinh thành, mặt mũi phủ Lỗ Quốc Công bị mất, hai ngày này Lỗ Chính vẫn luôn đóng cửa ở nhà từ chối tiếp khách.

Khi nghe nói người Vệ gia tới cửa gây chuyện, ông ta vẫn đi ra.

Đi ra với ông ta có phu nhân Lỗ Quốc Công và năm nhi tử của ông ta.

Nhìn nữ quyến Vệ gia xếp thành một hàng ở phía sau Vệ lão thái quân, mỗi người cầm đao cầm thương, một trận trượng muốn giết người, Lỗ Chính nhíu mày lại: "Vệ lão thái quân, ngài đây là ý gì?"

Vệ lão thái quân khinh thường nói: "Ý gì? Hừ! Ngươi cũng có mặt tới hỏi tal Các ngươi ngầm làm việc xấu xa dơ bẩn thủ đoạn gì, trong lòng ngươi biết rõ ràng!"

Sắc mặt Lỗ Chính trầm xuống: "Vệ lão thái quân, ta kính ngài là trưởng bối, không muốn tranh chấp với ngài, chỉ là, ngài cũng đừng cậy già lên mặt, sáng tinh mơ tới phủ Lỗ Quốc Công hất bát nước bẩn cho tal Vệ lão thái quân châm chọc nói: "Trước cửa các ngươi đủ ô uế, hat nước bẩn đều là đang tẩy rửa cho các ngươi!"

Lời này vừa nói ra, bá tánh bị động tĩnh hấp dẫn đến vây xem quả thật vô cùng buồn cười.

Lúc trước chỉ biết công phu lão thái quân lợi hại, thì ra mồm mép cũng nhanh nhẹn như thế.

Lão thái thái cũng chơi quá vui.

Một nhi tử của Lỗ Chính không thể nhịn được nữa, chỉ vào Vệ lão thái quân quát lớn nói: "Ngươi xú lão bà tử này, nói bừa cái gì?"

Bốp!

Trần thị tát một cái đến, trực tiếp đánh bay người!

Lỗ Nham nặng nề mà rơi ở trên sư tử bằng đá cửa vào, ngã xuống mặt đất phun ra một búng máu.

Mọi người vây xem hít ngược một hơi khí lạnh, đây chính là tiểu tế tử của Lương Vương, nữ quyến Vệ gia không nói hai lời đã đánh.

Lúc trước là ai nói sau khi nhi lang Vệ gia chết trận, người Vệ gia đã kinh sợ?

Vậy nếu sợ mà nói, tất cả nam nhân trên đời này không phải đều biến thành hèn nhát sao?

Thấy nhi tử nhỏ nhất bị người đả thương, Lỗ Chính trong cơn giận dữ: "Dưới chân thiên tử tới cửa hành hung, trong mắt các ngươi còn có vương pháp không?”

"Con ơi ——" Phu nhân Lỗ Quốc Công nhào qua, ôm tiểu nhi tử bị thương vào trong lòng, ngũ tử Lỗ gia, trưởng tử và ấu tử là cốt nhục của bà ta, mấy người còn lại là thứ xuất.
Bình Luận (0)
Comment