Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1601 - Chương 1608: Tiểu Biệt Thắng Tân Hôn 3

Chương 1608: Tiểu Biệt Thắng Tân Hôn 3 Chương 1608: Tiểu Biệt Thắng Tân Hôn 3Chương 1608: Tiểu Biệt Thắng Tân Hôn 3

Cơ thể nam tử trung niên run lên: "Nam nhân không thể vào!"

Tô Tiểu Tiểu A một tiếng: "Đó chính là nàng ta có thể vào."

Thiếu nữ khẽ kêu nói: "Ta chết cũng sẽ không dẫn ngươi đi!"

Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt mà nhìn về phía thiếu nữ: "Cảnh Dịch, giết nàng ta."

Cảnh Dịch cài tên kéo cung, nhắm ngay về phía thiếu nữ.

Nam tử trung niên vội mở cánh tay ra bảo vệ nàng ta, nói với Tô Tiểu Tiểu: "Đừng động thủ! Mọi việc có thể thương lượng! Một đóa Xà Cốt Hoa mà thôi, thánh nữ Nam Cương cho nổi."

Thiếu nữ bất mãn nói: "Xà Cốt Hoa một năm mới nở một đóa, làm gì phải cho nàng!"

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày, xem ra là thật sự, cổ sư Nam Cương này không nói dối, Xà Cốt Hoa ở Thánh Sơn Nam Cương.

Nam tử trung niên nghiêm mặt nói: "Nên nói ta đều nói, hiện tại có thể thả chúng ta đi chưa, chờ trở lại Nam Cương, ta sẽ tự báo cáo cho Thánh Nữ, để nàng giao Xà Cốt Hoa cho ngươi."

Tô Tiểu Tiểu nhoẻn miệng cười: "Ta người này, cũng không đem vọng ký thác ở trên người người xa lạ.'

Trong lòng nam tử trung niên nảy lên một dự cảm bất tường: "Ngươi muốn làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi muốn diệt khẩu? Ngươi giết chúng ta, thánh nữ Nam Cương sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Các ngươi chết ở chỗ này, lại sẽ có ai đi mật báo?"

Nam tử trung niên theo bản năng mà bảo vệ thiếu nữ lui về phía sau một bước.

Cảnh Dịch nâng đại cung nhắm chuẩn bọn họ.

Tiếng gió kích động, một tiếng vang cực kỳ sắc bén phá không bay nhanh đến, ánh mắt Tô Tiểu Tiểu chợt lóe: "Cảnh Dịch để ý!"

Một đôi binh khí tử mẫu uyên ương sắc bén đột nhiên bắn ve phía Cảnh Dịch.

Cảnh Dịch rút kiếm chắn, bị lực đạo bất ngờ xảy ra ngã xuống mặt đất.

Một nam tử áo đen đi qua, một tay bắt lấy thiếu nữ, một tay bắt lấy nam tử trung niên, thi triển khinh công biến mất ở tại chỗ.

Bị người đánh lén ngã, Cảnh bảo bảo không vui.

Hắn ta bay xuống, muốn đuổi theo.

Tô Tiểu Tiểu gọi hắn ta lại: "Đừng đuổi theo, bọn họ đi xa."

Cảnh Dịch cực kỳ u oán: "Lần sau nhìn thấy hắn ta, ta muốn đánh hắn ta."

Tô Tiểu Tiểu cười: "Được." Hôm nay thu hoạch ngoài dự đoán, cứu Vệ Đình và Phù Tô không nói, còn tìm hiểu được Xà Cốt Hoa ở Thánh Sơn.

Cảnh Dịch đi vào bên cạnh suối nước nóng, mặt không biểu tình mà nhìn chằm chằm Vệ Đình.

Vệ Đình không cần quay đầu lại cũng cảm nhận được một đôi mắt nhìn chính mình chằm chằm, hắn lạnh nhạt hỏi: "Ngươi làm gì?"

Cảnh Dịch nghiêm túc nói: "Nhìn ngươi, nhớ kỹ bộ dáng yếu đuối mong manh này của ngươi, về sau dễ bề cười nhạo ngươi."

Vệ Đình: "..."

Vệ Đình nói với Cảnh Dịch: "Hôm nay không được ra Thiên Sơn, ngươi đi tìm sơn động, thuận tiện chuẩn bị săn."

"Ta không đi." Cảnh Dịch lời lẽ nghiêm khắc từ chối.

Vệ Đình gửi ra đòn sát thủ: "Nơi này rất lạnh, nàng sẽ bị lạnh, cũng sẽ bị đói."

Cảnh Dịch quay đầu rời đi.

Tô Tiểu Tiểu bắt mạch cho Phù Tô xong đi vào phía sau Vệ Đình, tức giận hỏi: "Chàng sai sử Cảnh Dịch làm gì?"

"Không sai khiến hắn ta, sao tách hắn ta ra?"

"Chàng đuổi hắn ta đi làm cái gì — a —"

Tô Tiểu Tiểu bị một sức mạnh kéo xuống suối nước nóng.

Vệ Đình ôm nàng ở nước suối ấm áp, đè nàng ở vách tường ấm áp, đôi tay chống ở hai bên, giam cầm cả người nàng ở trong lòng mình.

Hắn nhìn chăm chú nàng thật sâu, ánh mắt cực nóng, trên khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ dính bọt nước tinh oánh, trong suy yếu lộ ra một tia yêu dã câu hồn nhiếp phách.

Tiếng nói cũng khàn khàn hỏi: "Vì sao tới biên quan? Đặc biệt tới tìm ta?"
Bình Luận (0)
Comment