Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1625 - Chương 1632: Tổ Tôn Gặp Nhau 2

Chương 1632: Tổ Tôn Gặp Nhau 2 Chương 1632: Tổ Tôn Gặp Nhau 2Chương 1632: Tổ Tôn Gặp Nhau 2

Rốt cuộc đại quân hiện thân, một mảnh đen nghìn nghịt, như nước lũ trào dâng, chứa mãnh liệt cắn nuốt tất cả, thổi quét mà về phía bọn họ.

Người cầm đầu như là một tướng lãnh mặc ngân giáp, mang mũ giáp và mặt nạ bảo hộ, chỉ lộ ra một đôi mắt lạnh băng.

Người bên cạnh nàng tiên phong giơ cao lên cờ Chu Tước bay phần phật.

Chu Tước, dấu hiệu Tần Gia Quân.

Tần Thương Lan nhíu mày.

Quân đội của ông chính ông nhận được, những người này không phải Tần Gia Quân.

Chẳng lẽ là Mạch Nhi đã trở lại?

Cũng không đúng, lúc ấy Mạch Nhi chỉ mang đi 5000 nhân mã, viện quân tới lại có một vạn.

Là ai lấy cờ hiệu Tân Gia Quân tới tiếp viện?

Bất luận là ai, đều tới quá kịp thời!

Ông ấy chặt đứt lại một thang mây, nhìn viện quân dưới thành lâu nói: "Tần Gia Quân nghe lệnh! Giết sạch cẩu tặc Bắc Yến cho ta! Đồng Kha! Ta muốn đầu họ Chu!"

Chu Liệt, đúng là tên huý vị tướng lãnh Bắc Yến kia.

Nếu nói lúc trước Chu Liệt còn có một tia nghi ngờ, như vậy lời này của Tần Thương Lan không thể nghi ngờ là chứng thực thân phận của sóng “Tần Gia Quân" này.

Đồng Kha, một trong tam đại mãnh tướng cia Tần Thương Lan.

Ngay cả ông ta cũng tới sao?

Lần này, thật vất vả binh sĩ được Chu Liệt ủng hộ lại ào ạt mà ngã xuống.

Cả người Lưu Nhân kích động: "Các huynh đệ! Tần Gia Quân tới rồi! Lương thảo cũng tới rồi! Giết! Giết sạch đám cẩu tặc này! Đêm nay được ăn thịt!"

Tô Tiểu Tiểu đầu tàu gương mẫu, chạy tới trước mặt Chu Liệt.

Chu Liệt cảnh giác mà nhìn Tô Tiểu Tiểu võ trang toàn bộ: "Ngươi chính là Đồng Kha? Không đúng, ngươi không phải! Đồng Kha so với ngươi —"

Tô Tiểu Tiểu đâm một thương về phía ông tal

Chu Liệt ngã xuống ngựa, kinh hồn chưa định mà nhìn nàng.

Ông ta càng thêm chắc chắn gia hỏa này không phải Đồng Kha, ông ta và Đồng Kha đã giao thủ, võ công của Đồng Kha không phải như thế.

"Đến tột cùng ngươi là ai?"

"Người muốn mạng ngươi." Chu Liệt đâm một kiếm về phía Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu tay không tiếp được mũi kiếm của ông ta.

Quả thật Chu Liệt không thể tin tưởng, bao tay nha đầu này là binh khí gì, mà ngay cả trường kiếm cũng không chém rách?

Ông ta muốn rút thanh kiếm về, lại phát hiện bị đối phương nắm chặt.

Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh mà nhìn ông ta: "Đại nguyên soái có lệnh, muốn đầu của ngươi."

Đôi mắt Chu Liệt co rụt lại: "Ngươi là nữ —”

Xi 一

Tô Tiểu Tiểu thọc chuy thủ vào ngực ông ta.

Cả người ông ta cứng đờ mà quỳ xuống.

Tô Tiểu Tiểu nắm lấy tóc của ông ta, một đao cắt lấy đầu của ông tal

Tô Tiểu Tiểu thi triển khinh công, vài bước bước lên chiến xa Bắc Yến, từ trên cao nhìn xuống mọi người chém giết thành một mảnh, đột nhiên giơ đâu máu chảy đầm đìa trong tay lên—

Sĩ khí Bắc Yến hoàn toàn tan rã, một thời gian trước binh lính Bắc Yến còn kiêu ngạo đến muốn chết, giờ khắc này quân lính rốt cuộc tan rã.

Phó tướng dẫn theo mấy ngàn binh lính còn bị đánh cho tơi bời, chạy tứ phía.

Một trận chiến sự cứ như vậy mà dừng lại.

Phía trên thành lâu, một binh lính Bắc Yến cuối cùng cũng bị đá xuống thành lâu, bốn phía đột nhiên an tính.

Tần Thương Lan nhịn cảm giác thân thể choáng váng, ánh mắt sáng quắc mà nhìn thiếu niên mặc khôi giáp kia, nghiêm mặt nói: "Mở cửa thành!"

Lưu Nhân vội nói: "Đúng đúng đúng, mở cửa thành! Các huynh đệ! Mau để viện quân vào thành!"

Cửa thành bị chậm rãi mở ra.

Cả người Tần Thương Lan là mấu đi xuống.

Ông đi qua cửa động cửa thành thật dài, đi vào chiến trường đã trải qua một trận chém giết máu tanh mới vừa rồi kia, không ha chớp mắt mà nhìn thiếu niên trên lưng ngựa: "Ngươi là —"
Bình Luận (0)
Comment