Chương 1649: Chiến Đấu Với Bắc Yên 3
Chương 1649: Chiến Đấu Với Bắc Yên 3Chương 1649: Chiến Đấu Với Bắc Yên 3
Với sự hỗ trợ của bên này, ngọn núi phía Tây cũng nhanh chóng chiếm thế thương phong.
Cuộc chiến bên dưới rung chuyển bầu trời, sương mù máu tràn ngập toàn bộ thung lũng.
Tô Tiểu Tiểu để cung thủ chiếm giữ vùng đất cao và dẫn những người còn lại xuống dưới tiêu diệt kẻ thù.
Nhìn thấy nàng như vậy, Lãnh Tôn cho rằng nàng đang muốn cướp công của hắn ta nên không chịu yếu thế mà dẫn quân xuống dưới.
Tần Thương Lan nhìn thấy tôn nữ bảo bối của mình mang theo quân Xích Ảnh đến, ông ấy dùng đao chém hai tên lính Bắc Yên và nói với Tô Tiểu Tiểu: "Tiểu Tiểu, ta giao nơi này cho con, ta đi giết Thác Bại Liệt!"
Tô Tiểu Tiểu nhận lệnh: "Rõ! Tổ phụ!"
Sự dũng mãnh của Tần Thương Lan là không hề giả, người ta lập chiến công thì khoe ra và thậm chí còn phóng đại, còn Tần Thương Lan có nhiều đến nỗi ông ấy lười nhắc đến. Khi ông ấy mang binh ra trận thì tinh thân của binh lính luôn tăng cao.
Đại quân Bắc Yên liên tục bị đánh lui, Tân Thương Lan đẩy cuộc chiến lùi sát vào doanh trại của Bắc Yên .
Tô Tiểu Tiểu và Lãnh Tôn chặn hẻm núi, dọn sạch bất kỳ con cá nào muốn trốn thoát.
Mọi chuyện đang diễn ra thuận lợi thì đột nhiên, một nhóm ky binh đeo mặt nạ quỷ lao ra khỏi khu rừng bên ngoài hẻm núi, có tới hơn trăm người, mỗi người đều cam một chiếc chùy cực kỳ hung tàn trong tay, gặp người là giết, đánh đâu thắng đó.
Tô Tiểu Tiểu cau mày: "Là tử sĩ"
Nàng nhìn chung quanh, ánh mắt quét qua vách đá trong hẻm núi: "Lãnh Tôn, ngăn cản!"
Nàng lấy Tuyết Vực Thiên Tàm Ti ra và phải mất một thời gian mới có thể cố định nó trên vách núi đá.
Lãnh Tôn sợ chết, hắn ta chưa bao giờ nhìn thấy cao thủ hung tàn như vậy, binh lính từng người một ngã xuống, nếu bị đánh trúng thì chắc chắn sẽ mất mạng.
Lãnh Tôn mang theo thủ hạ chạy trốn.
Hai chiếc chùy cùng lúc đánh vào sau đầu Tô Hiểu Hiểu.
Cảnh Dịch dùng trường kiếm ngăn một cái, nhưng cái còn lại chỉ có thể dùng cơ thể cản.
Phía sau lưng và toàn bộ lông ngực truyền đến một trận đau nhức kịch liệt, hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, quỳ một chân xuống phía sau lưng nàng, ngay cả khi ngã xuống thì cũng là tư thế bảo vệ nàng.
Tô Tiểu Tiểu xoay người. Tuy nhiên, tử sĩ cưỡi ngựa nhanh hơn nàng, hắn ta tóm lấy Cảnh Dịch rồi cho lên lưng ngựa, vọt vào hẻm núi.
Tần Thương Lan dẫn theo hai vạn quân, bất khả chiến bại đánh đâu thắng đó, giết đến doanh trại trung tâm của Thác Bạt Liệt.
Trận chiến kịch liệt như vậy thì đương nhiên Thác Bạt Liệt nghe được động tĩnh, trong lòng mắng chết Lãnh Quy bên ngoài giả vờ cùng hắn ta đàm phán hòa bình, nhưng lại quay đầu đánh lén đại quân của hắn ta, họ Lãnh không phải thứ gì tốt!
Hắn ta cấp tốc tập hợp quân đội và để đại quân Bắc Yên nghênh đón cuộc tấn công của Đại Chu.
Khi biết Đại Chu chỉ có hai vạn quân, hắn ta cảm thấy yên tâm, dù thế nào thì hắn ta cũng có tám vạn quân, hai vạn quân không thể lay chuyển được quân của hắn ta.
Tuy nhiên, ngay sau đó, hắn ta nhìn thấy Tần Thương Lan xông vào trận chiến, sắc mặt hắn ta lập tức thay đổi.
Trong số hai vạn quân đi vây hãm Tri Trấn thì chỉ có chưa đến một vạn quân trở về, đây là một vị tướng hung hãn, chịu đói khát bốn ngày bốn đêm mà không nhường thành cho quân Bắc Yên, hắn ta có khí chất của một vạn quân!
Nhưng Cảnh Tuyên Đế phái hắn ta đến biên giới chỉ để kiểm soát tình hình, chủ soái biên giới là Lãnh Quy với tính tình của Lãnh Quy sao có thể để Tần Thương Lan dẫn quân đi giao chiến với Bắc Yên?
"Tướng quân! Là Tần Thương Lan!"
Các phó tướng dưới trướng hắn ta cũng nhận thức được nhược điểm này.